HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 13

mày sáng sủa, trong tay giơ tấm biển nhận người thân có viết tên Hàn Ấn
chạy đến bên cạnh cô. Chàng trai lau mồ hôi trên trán, thở phì phò nói: "Đội
trưởng Diệp, tới chưa?"

"Đậu có một cái xe thôi mà sao lâu thế? Thầy Hàn người ta đều đã tự tìm

tới cửa rồi." Diệp Hi trắng mắt liếc chàng trai quở trách, sau đó thay bộ mặt
tươi cười giọng nói hoà hoãn giới thiệu đôi bên, "Đây là thầy Hàn Ấn, đây
là cảnh viên Khang Tiểu Bắc trong đội."

"Khó tìm chỗ đậu mà, em là cảnh sát nhân dân đâu thể dùng đặc quyền

phải không? Hơn nữa hôm nay sao máy bay đến đúng giờ thế?" Chàng trai
mặt cười lấy lòng, luôn mồm nói. Dứt lời vội vàng chuyển hướng Hàn Ấn,
vồn vã "giành lại" túi xách du lịch trên tay anh, "Ngại quá, để thầy đợi lâu,
cả đường vất vả, em giúp thầy mang hành lý nhé?"

Thịnh tình khó chối từ, Hàn Ấn đành phải cười cười buông tay.

Chào hỏi vài câu, ba người bước ra khỏi đại sảnh. Hàn Ấn đi phía trước,

Khang Tiểu Bắc và Diệp Hi ở sau lưng nhỏ giọng thầm thì:

"Đội trưởng Diệp, anh ấy làm sao tìm được chị?"

"Nói là đoán mò."

"Ồ, em thấy cũng bình thường, chắc là nhìn chị xinh đẹp tới bắt chuyện

đoán mò mà ra."

"Cậu cho rằng ai cũng giống cậu à, thấy gái đẹp liền muốn trêu ghẹo,

người ta là chuyên nghiệp, chớ nói nhảm nhiều như vậy, thành thật đi theo
người ta học hỏi bản lĩnh đi."

Ra khỏi đại sảnh sân bay, Khang Tiểu Bắc bước nhanh chạy đến bên một

chiếc xe màu xám biển số cảnh sát mở cửa, Hàn Ấn và Diệp Hi khiêm
nhường tuần tự lên xe, ngay sau đó Khang Tiểu Bắc cũng lên xe nổ máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.