HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 183

Hứa Tam Bì cắn răng oán hận nói, "Tôi cho rằng chính là thằng oắt này

tặng tập thơ cho Duẫn Ái Quân, tổn hại người ta, lại chạy đến ký túc xá
người ta lén lấy ra ném ở chỗ tôi muốn giá họa cho tôi."

"Những lời này vì sao năm đó anh không nói với tổ chuyên án?" Hàn Ấn

hỏi.

Hứa Tam Bì gãi đầu, bộ dáng oan ức: "Năm đó cảnh sát các người nhận

định người là tôi giết, ngày đêm thẩm vấn tôi, đầu óc tôi trống rỗng, căng
thẳng đến quên sạch. Lại nói, khi đó tôi không hề nghiêm túc nghĩ tới vấn
đề này, cũng chính là mấy năm nay khi rảnh rỗi, thỉnh thoảng nghĩ đến vụ
án năm đó, tự mình phân tích có khả năng là bị thằng oắt kia hãm hại."

"Bây giờ anh còn liên lạc với Mã Văn Đào không?"

"Sớm đã mất liên lạc, sau khi xuất ngoại thì không gặp mặt nữa."

"Trừ hắn ra, năm đó chung quanh anh còn có ai mà anh cảm thấy đáng

nghi không?"

"Tôi không thể nói lung tung nữa đâu." Hứa Tam Bì nhún vai, chuyển

hướng Diệp Hi, ân cần nói, "Hay là vậy đi, tối nay ở nhà hàng Đông Hào
chú tôi giúp tôi làm một bữa tiệc chúc mừng sách mới, một vài bạn kết giao
ở đại học Cố Đô năm đó cũng sẽ tham dự, hai vị nếu đồng ý rất hân hạnh
được đón tiếp, có thể tự mình thử họ chút, đỡ cho hai người phải hối hả
ngược xuôi. Thế nào, có thể vui lòng đến dự không?"

Lời Hứa Tam Bì nói lần này, Hàn Ấn thiếu chút nữa cười ra tiếng, nghĩ

thầm thằng nhãi tán gái thật là có một kiểu, muốn lấy lòng Diệp Hi, loại lý
do này cũng có thể nghĩ ra.

Diệp Hi thấy Hàn Ấn dùng ánh mắt chế nhạo nhìn cô, cũng cố ý đùa giỡn

Hứa Tam Bì, quyến rũ cười, dịu dàng nói: "Anh không sợ chúng tôi quấy
nhiễu bữa tiệc của anh sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.