HỘ TÂM - Trang 665


75

Nhạn Hồi bất giác nổi cơn tò mò: “Ngươi cho hắn nhìn thấy gì?”

“Không phải tôi cho hắn nhìn thấy, tôi thích ăn cảm xúc vui vẻ, bởi vậy

trong huyễn cảnh, những gì các người nhìn thấy đều là những khoảng thời
gian đẹp đẽ nhất trong cuộc sống của các người, cô nhìn thấy sư huynh cô,
hắn nhìn thấy…”

“Còn không phá huyễn cảnh này đi, ngươi định để ta ra tay à?” Tiểu

Huyễn yêu chưa kịp nói hết đã bị Thiên Diệu ngắt lời, cũng thành công dịch
chuyển sự chú ý của Nhạn Hồi.

“Hiện tại nơi này vẫn là huyễn cảnh sao?” Nhạn Hồi sửng sốt, nheo mắt

nhìn tiểu Huyễn yêu, “Ngươi vẫn định tính kế bọn ta?”

Tiểu Huyễn yêu nghe vậy thì phẫn nộ, nó uất ức nói: “Cô đã đeo nhẫn

của tôi rồi, tôi còn làm gì được cô nữa sao!” Nó khựng lại, mắt khẽ nhìn
xuống, vẻ mặt thoáng tối sầm, “Đây là huyễn cảnh tôi làm cho mình thôi…”

Thiện Diệu chẳng chút nương tình: “Phá đi.” Đối với người lạ, từ đầu

đến cuối hắn luôn phòng bị, trong lòng vẫn đa nghi.

Tiểu Huyễn yêu nghiến răng lườm Thiên Diệu, giận dữ nói: “Được thôi!

Phá thì phá, tự ngươi kêu ta phá đó!”

Nói xong nó phẩy tay áo, cung điện bằng đá nhấp nháy ánh sáng lam

xung quanh lập tức rung chuyển, ánh sáng dần dần mờ đi, nền đá sạch sẽ
trên mặt đất xuất hiện vết nứt, đá vụn khắp mọi nơi, cột đá gãy đổ, chỉ có
trên đỉnh đầu vẫn là màu đen mơ hồ, khiến người ta nhìn lên khó tránh nảy
sinh cảm giác váng vất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.