HỘ TÂM - Trang 123

Nhạn Hồi nào dễ dàng buông tha hắn, nàng bám theo Thiên Diệu như

một cái đuôi, liến thoắng: “Nói đi mà, đi như thế này cũng chán lắm, ở đây
chỉ có hai chúng ta, đâu ai nghe thấy, ta đảm bảo là không bán bí mật của
ngươi... Ơ, nói đi chứ.”

Nàng hiếu kỳ với chuyện của Thiên Diệu là thật, nhưng điều thật sự thu

hút nàng là chuyện có liên quan đến Tố Ảnh chân nhân. Tố Ảnh chân nhân
được xưng là đệ nhất nữ chân nhân của giới tu tiên, là Thánh giả Đại thừa
như Thanh Quảng chân nhân sư tổ nàng.

Chuyện của một nữ nhân như vậy với Yêu long ngàn năm....

Chắc chắn bán được không ít tiền đâu...

Nhạn Hồi ho khe khẽ, đè nén ý nghĩ tham lam trong lòng, “Một mình

ngươi ở sơn thôn này lâu như vậy mà không có ai để dốc bầu tâm sự, nhất
định dồn nén cũng vất vả lắm, nể tình hôm qua ngươi cứu ta, ngươi có thể
kể hết với ta chuyện hai mươi năm trước.”

Bước chân Thiên Diệu khựng lại, Nhạn Hồi va vào lưng hắn. Một lúc lâu

sau Thiên Diệu cũng không lên tiếng.

Trong bóng tối đen ngòm, Nhạn Hồi cảm thấy tựa như có một luồng sáng

đỏ như có như không lóe lên, nhưng trong lúc nàng muốn truy tìm tung tích
nó lại lặng lẽ biến mất tăm.

Thiên Diệu tiếp tục đi về phía trước, giọng hơi trầm: “Đó không phải là

một câu chuyện hay.”

Nhạn Hồi gật đầu, không nghĩ ngợi mà nói ngay: “Đương nhiên rồi, nhìn

dáng vẻ ngươi hiện giờ là biết chuyện của các người không hay được bao
nhiêu rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.