HỘ TÂM - Trang 152

Xà yêu chau mày, “Cô có thể ra khỏi pháp trận này sao lại không đưa

Thiên Diệu theo?”

Nhạn Hồi nghe vậy bật cười “ha ha”, nàng nói: “Ta chưa chính tay giết

hắn coi như đã xứng với nhân tính lắm rồi.”

Xà yêu khẽ ngây người, lòng biết hai người nhất định xảy ra chuyện gì

không vui trong động, y không truy hỏi, chỉ nói: “Nơi này không tiện ở lâu,
chúng ta về thôn trước đi. Vết thương của Thiên Diệu cần phải trị liệu.”

Nhạn Hồi ôm ngực cười lạnh: “Hắn có bị thương gì đâu.”

Nói xong, ánh mắt nàng lướt trên người Thiên Diệu, nhìn thấy áo vải thô

trên lưng hắn có máu chầm chậm thấm ra.

Nàng chợt nhớ, hôm qua Yêu long này vì bảo vệ nàng nên bị thương ở

lưng.

Nhạn Hồi nghiến răng, Thiên Diệu vẫn luôn khiến nàng chịu thiệt, lòng

nàng đích thực ngập tràn căm phẫn, nhưng dù sao hôm qua hắn cũng xả
mạng cứu nàng, bất kể có phải vì mưu kế gì khác không, nhưng ân tình đó
đúng là sự thật.

Nhạn Hồi nhẫn nhịn ý nghĩ muốn đạp lên vết thương của hắn vài cước,

quay đầu đi không nhìn người nằm dưới đất nữa: “Về trước đã, lúc nãy hắn
nói đã tìm thấy đồ hắn cần rồi, chuyện trị liệu cho Tê Vân chân nhân chắc là
không thành vấn đề.”

Nói xong Nhạn Hồi quay đầu nhìn Tê Vân chân nhân, lần này Tê Vân

chân nhân cũng nhìn nàng, ánh mắt nóng bỏng, nhưng không còn mắng mỏ
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.