HỘ TÂM - Trang 168

Ánh mắt Nhạn Hồi kiên định nhìn Xà yêu: “Bên trong nhất định có hiểu

lầm.”

“Còn hiểu lầm gì nữa?” Xà yêu thả Nhạn Hồi ra, nhưng lật tung chiếc

bàn bên cạnh, vẻ mặt y kích động, “Tê Vân chết vì Sương Hoa thuật phản
phệ, trên thế gian còn ai tinh thông Sương Hoa thuật như sư phụ cô nữa!
Còn ai có thể sử dụng thuật này với Tê Vân nữa!”

Nhạn Hồi im lặng hồi lâu rồi nói: “Ta không biết. Có điều sư phụ ta…

Lăng Tiêu chân nhân đích thực đối với yêu quái rất lạnh lùng tàn khốc, ta
cũng không phủ nhận quan niệm của người hơi cổ hủ, nhưng vì người là
người như vậy, bởi vậy người luôn nghiêm khắc với bản thân, tuân thủ đạo
nghĩa, người sẽ không làm chuyện tàn hại đồng đạo”

Nhạn Hồi nhìn Xà yêu: “Ta tin người.”

Ánh mắt Thiên Diệu khẽ động, dừng trên người Nhạn Hồi. Vẻ mặt như

đang suy nghĩ.

Xà yêu đứng yên tại chỗ, nắm cây trâm gỗ, sau khi im lặng hồi lâu, mắt y

đỏ ngầu nghiến răng nói: “Cái chết của Tê Vân, cho dù tốn hết quãng đời
còn lại ta cũng phải tra ra chân tướng. Đến khi tìm được chân hung…” Y
nhìn Nhạn Hồi, “Cho dù đối thủ mạnh mẽ đến đâu ta cũng phải ăn thịt hắn
rửa hận cho Tê Vân.”

Nhạn Hồi không tiếp lời, Xà yêu quay người đi vào phòng Tê Vân chân

nhân: “Không tiễn hai vị.”

Xà yêu không đóng cửa, Nhạn Hồi thấy y một mình thu dọn giường nệm

trong phòng Tê Vân chân nhân. Bóng dáng hắt hiu.

Thật ra mới chỉ qua một thời gian ngắn, nếu ôm chặt chiếc mền, chắc y

còn sờ được hơi ấm của Tê Vân chân nhân…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.