HỘ TÂM - Trang 194

Thiên Diệu không nói gì, tựa như không hề nghe thấy lời nàng.

Tối đó Nhạn Hồi rửa mặt qua loa bên sông rồi tìm một chỗ đất bằng nằm

xuống. Vốn định coi như Thiên Diệu không tồn tại, có điều trước khi ngủ,
nàng vẫn không nhịn được, len lén hé một mắt quan sát hắn.

Thiên Diệu vốn đang nhìn ánh trăng bên sông đột nhiên đảo mắt, bắt

được ánh mắt nhìn trộm của nàng.

Nhạn Hồi hơi ngượng, ho húng hắng rồi quay người đi, chỉnh lại tư thế,

giả vờ như đã ngủ rồi.

Nhưng hôm nay biết quá nhiều chuyện, ánh mắt Thiên Diệu lại chăm

chăm nhìn sau lưng khiến nàng không dễ dàng gì ngủ được. Nhạn Hồi giữ
yên một tư thế nằm lâu thật lâu, nhưng nào ngờ, nàng nghe thấy hơi thở của
Thiên Diệu sau lưng trở nên đều đặn.

Hắn còn có tâm trạng đi ngủ trước nàng sao…

Cảm xúc trong lòng Nhạn Hồi biến đổi.

Nàng xoay người, vốn định nhân lúc Thiên Diệu ngủ mà quang minh

chính đại nhìn hắn. Nhưng chẳng dè vừa trở mình lại nhìn thấy hắn bừng
mở mắt.

Hai mắt chăm chăm nhìn nàng, tuy vẫn lạnh nhạt bình tĩnh như thường

ngày, nhưng ánh mắt lại không chịu buông tha cho nàng, thâu tóm hết cả
mọi hành động của nàng, dù là nhỏ nhất.

Nhạn Hồi nhìn hắn một hồi rồi nằm xuống hỏi: “Ngươi sợ ta chạy sao?”

Hắn cũng chẳng buồn tránh né: “Không sai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.