HỘ TÂM - Trang 195

“Nhưng cho dù ngươi nhìn ta cả đêm, sáng mai ta vẫn phải ngự kiếm đi

thôi.”

“Thì ta lại tìm cô tiếp.”

“…”

Nhạn Hồi cảm thấy mình cũng bi thảm lắm, theo lời người kể chuyện,

những câu như vậy xưa nay đều là Đế vương bá đạo nói với cô nương mình
thương yêu, nhưng đến lượt nàng, từ miệng Thiên Diệu nói ra câu này,
Nhạn Hồi chỉ cảm thấy đau đầu như bị ác quỷ đeo bám.

Nàng nghiến răng, dứt khoát ngồi dậy muốn bàn bạc chuyện đời với hắn,

“Ta cảm thấy ngươi đeo bám ta như vậy rất vô lý.”

Thiên Diệu khoanh tay nghe lời nàng nói.

“Ngươi xem đi, hiện giờ pháp lực ta hồi phục rồi, còn ngươi chỉ tìm được

xương rồng, không có pháp lực, nói đến cùng thì ngươi đánh không lại ta,
nếu ta không giúp ngươi thì ngươi cũng không cưỡng ép ta được.”

“Hơn nữa, chúng ta nói lui lại một vạn bước đi, cho dù ngươi cưỡng ép

được ta như lần lấy xương rồng, vậy thì làm sao, ngươi nhớ kĩ lại đi, nhớ lại
dáng vẻ thảm hại của chúng ta hôm lấy xương rồng đi, có phải vì ngươi
không nói rõ sự tình với ta, rồi ta lại không phối hợp mới gây ra không? Bởi
vậy ngươi phải hiểu, nếu ta không thành tâm giúp ngươi thì sẽ trở thành
gánh nặng của ngươi, liên lụy đến ngươi, thậm chí chọc gậy bánh xe. Chi
bằng ngươi tự làm đi cho thoải mái.”

Hắn nghe xong thì hỏi lại: “Nói hết rồi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.