HỘ TÂM - Trang 204

tránh được yêu quái, nhưng e là sẽ chết ngộp mất.

Nhạn Hồi vỗ lên tay Thiên Diệu, ý bảo buông tay. Thiên Diệu không hề

lay động, nàng bèn gỡ từng ngón tay hắn ra.

Nhưng còn chưa gỡ được mấy ngón, Thiên Diệu bỗng buông eo Nhạn

Hồi, đỡ lấy gáy nàng, đầu Nhạn Hồi bị hắn ôm chặt, sau đó môi nàng tiếp
xúc với đôi môi mềm mại của Thiên Diệu.

Quá đỗi bất ngờ.

Nhạn Hồi giật mình, trợn to mắt trong nước.

Thiên Diệu không chút khách sáo, bịt chặt miệng nàng, dùng lưỡi tách

răng môi nàng ra, thổi một hơi vào trong.

Tựa như sợ không đủ, hắn lại thổi thêm một hơi dài.

Chuyện này…

Đây là lần thứ hai đấy!

Nhạn Hồi đẩy đầu Thiên Diệu ra, hắn nhìn nàng, mượn thuật truyền âm

nhập mật vừa rồi nàng còn chưa rút về nói với nàng, “Ráng thêm chút nữa.”

Lạnh lùng vô tình cứ như vừa rồi không phải hắn sàm sỡ nàng vậy…

Thôi được rồi, tuy đối với hắn thì hành động đó không phải là sàm sỡ…

Nhưng mà!

Nhạn Hồi nắm cổ tay, nếu nói lần trước trong đêm trăng tròn, Thiên Diệu

thần trí không tỉnh táo, tiếp xúc môi nàng… gọi là “cắn”, vậy thì lần này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.