HỘ TÂM - Trang 206

Nhạn Hồi thăm dò nội tức trong cơ thể mình, áng chừng tất cả sức lực

mình có thể ngưng tụ được, sau đó đưa tay ôm ngược lại, Thiên Diệu
nhướng mày, nhớ lại vừa rồi Nhạn Hồi nói muốn đánh ngất mình lập công
giữ mạng.

Hắn chưa kịp lên tiếng, Nhạn Hồi đã nói: “Sợ thì nhắm mắt lại đi.”

Thiên Diệu cảm thấy buồn cười, “Cô đang nói với ta đó à?”

Nhạn Hồi nhếch môi cười, lộ ra răng khểnh, “Bình thường thì không sao,

nhưng khi bị ép vào đường cùng, ta ra tay cũng đáng sợ lắm đó.”

Nhạn Hồi thầm tính toán, đám yêu quái theo đến đây đều chưa hoàn toàn

hóa thành hình người, pháp lực không mạnh lắm. Nhưng hơn nàng ở chỗ
bọn chúng quá nhiều, còn nàng lại đang yếu sức, không thể chiến đấu lâu,
cũng không thể thi triển pháp thuật mạnh mẽ. Tuy nhiên nàng lại ở trong
tối, còn bọn chúng thì ở ngoài sáng, chỉ cần tìm được cơ hội ra tay bất ngờ,
liều một phen thì vẫn có thể thuận lợi trốn thoát.

“Chuẩn bị đi, ta sắp ra khỏi mặt nước đấy.”

Nhạn Hồi ôm chặt Thiên Diệu.

Đôi tay Thiên Diệu rảnh rỗi buông thõng trong nước một hồi, sau đó tự

nhiên ôm lấy lưng Nhạn Hồi.

Lần trước, hắn ôm một ai đó như vậy là lúc nào nhỉ?

Trong ký ức của Thiên Diệu, Tố Ảnh hầu như không cho phép hắn đụng

vào nàng ta, lúc đó hắn chỉ tưởng Tố Ảnh không thích tiếp xúc với người
khác, nàng ta là mặt trăng ở chân trời, không nên bị ai đụng chạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.