HỘ TÂM - Trang 207

Lần duy nhất ôm nhau là trước lúc Tố Ảnh rời khỏi hắn trở về Quảng

Hàn môn, dặn đi dặn lại rằng: “Mười ngày sau chàng hãy đến Quảng Hàn
môn cưới ta.” Lúc đó lòng hắn tràn ngập tình yêu, không nén được nên đã
ôm nàng ta một cái, Tố Ảnh cũng không cự tuyệt.

Đó chính là lần gần nhất hắn ôm một ai đó như vậy.

Tựa như ôm sương lạnh đầy tay, hàn khí thấu xương, hắn tưởng sau này

hắn có thể dùng thời gian cả đời dần dần sưởi ấm cho nàng ta, nhưng không
ngờ toàn bộ bầu nhiệt huyết của hắn đã bị chan rải trong băng tuyết khắp
trời. Cảm xúc nóng bỏng của hắn, từ đầu đến cuối chỉ thiêu đốt mỗi mình
hắn mà thôi.

“Lên trên nhé.”

Giọng Nhạn Hồi trong đầu đánh thức hắn.

Thiên Diệu bất giác siết chặt đôi tay - Ấm quá.

Cơ thể này ấm áp đến tận tim.

Nhạn Hồi tụ sức dưới chân, bắn lên khỏi đáy sông như một mũi tên rời

cung, phá vỡ mặt nước, tụ khí trong lòng bàn tay, “soạt” một tiếng xoay
vòng trong không trung, pháp lực trong tay lan tỏa, đánh ngã một bầy yêu
quái còn chưa kịp phản ứng xung quanh.

Các yêu quái gào khóc thảm thương. Nhạn Hồi xoay ngược tay, hút một

thanh kiếm của yêu quái rơi trên mặt đất, tiếp đó múa trong không trung,
ngự kiếm bay lên. Nhưng trong lúc nàng sắp bay đi, một sợi móc sắt bỗng
tung lên trời, móc lấy chân Nhạn Hồi.

Nhạn Hồi bị kéo xuống, ngự kiếm cũng không bay nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.