HỘ TÂM - Trang 208

Chỉ trong khoảnh khắc chậm trễ này, có yêu quái bên dưới đã muốn bò

lên sợi xích sắt.

Thiên Diệu nói gọn gàng dứt khoát: “Chặt chân đi.”

Nhạn Hồi sợ đến mức mắt sắp lồi ra, “Ngươi còn ra vẻ phóng khoáng

nữa à! Cách gì mà tệ hại quá vậy!” Nàng vừa nói vừa huơ tay, chặt đứt sợi
xích sắt trên chân, nhưng móc sắt đã cắm vào bắp chân nàng, nhất thời
không rút ra được.

Nhạn Hồi không còn sức kêu đau, lấy thế định bỏ chạy, nhưng đám yêu

quái nào dễ dàng thả họ.

Bên dưới lại có một móc sắt ném lên, lần này nhằm vào đầu Nhạn Hồi,

ánh mắt Thiên Diệu ngưng đọng, trong tay hắn không có vật gì, nhưng liếc
mắt thấy mảnh hàn ngọc đeo trước cổ Nhạn Hồi đang đong đưa, hắn lập tức
không hề do dự, đưa tay giật lấy mảnh ngọc trên cổ nàng. Trong lúc Nhạn
Hồi vẫn chưa phản ứng, Thiên Diệu ném nó đi như một ám khí, trúng vào
mặt yêu quái đang huơ móc sắt kia.

Yêu quái này kêu thảm một tiếng, đau đớn lăn lộn dưới đất. Móc sắt cản

trở họ cuối cùng cũng biến mất.

Thiên Diệu giục: “Đi.”

Nhạn Hồi ngạc nhiên không dám tin, “Ngươi làm gì vậy?” Ngự kiếm

lệch đi, nàng định xuống nhặt mảnh ngọc vỡ.

Thiên Diệu nhíu chặt mày, quát: “Muốn chết sao?”

Yêu quái bên dưới không ngừng gào rú, có điểu yêu vừa rồi bị Nhạn Hồi

đánh trúng đã tung cánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.