HỘ TÂM - Trang 226

Cho dù có giãy giụa thế nào, cuối cùng hắn cũng sẽ biến thành một cô

hồn không sống không chết lang thang trong thế gian mênh mông này.

Nếu giãy giụa cũng vô ích, chi bằng cứ chấp nhận vận mệnh như vậy

đi…

Bóng yêu quái nâng đại đao.

Thiên Diệu nhếch khóe môi cười lạnh, nhắm mắt không buồn nhìn vận

mệnh của mình lấy một lần. Tựa như hắn đã rơi vào tuyệt vọng còn sâu
thẳm hơn bóng tối…

Đao phong mãnh liệt, khoảnh khắc đao chém xuống gần như thổi tung

tóc Thiên Diệu. Nhưng cũng trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này,
thình lình phát ra tiếng “keng” thật to, tựa như sấm dậy giữa đất bằng nổ
bên tai hắn.

Ánh trăng lạnh lẽo trước mặt bị một bóng người chắn lại.

Hơi thở quen thuộc tràn vào hốc mũi.

Thiên Diệu bừng mở mắt, trông thấy nữ nhân ốm yếu chắn trước người

mình đang thay hắn đỡ đại đao sát khí mãnh liệt kia.

Nơi kiếm gỗ và lưỡi đao tiếp xúc có hào quang của pháp thuật xoay

chuyển, hắn nghe thấy nữ nhân trước mặt mình khó nhọc nhưng kiên định
nói: “Hôm nay ta sẽ bảo vệ mạng sống của người này.”

Thiên Diệu ngẩng đầu nhìn nàng đến thất thần, đồng tử đen phản chiếu

ánh sáng.

“Các ngươi thu dọn tìm đường về phủ đi.” Nàng khẽ hét lên, hất yêu quái

cơ bắp đầy mình văng ra ba trượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.