HỘ TÂM - Trang 276

vội vàng ra vẻ ân cần như vậy, nói đi, vị tiểu ca này có thân phận gì, cô đem
tới cho ta phiền phức gì nữa đây?”

“Không phải một phiền phức.” Nhạn Hồi nhếch môi cười, chìa ra hai

ngón tay, “Mà là hai.”

Đôi mày Huyền Ca khẽ động, đặt ly trà xuống, cũng không vội hỏi mà

mời Thiên Diệu ngồi xuống, “Cô nói thử xem rốt cuộc là hai phiền phức gì
vậy.”

Nhạn Hồi thu lại vẻ mặt cười đùa cợt nhả, “Một là liên quan tới tiểu tử

này, thân phận của hắn… ta không thể nói. Chắc cô cũng cảm giác được khí
tức trên người hắn không bình thường.”

“Ừm, khí tức mê hoặc trên người hắn tựa như có giấu bảo vật bí mật gì

đó.” Huyền Ca nói, “Đường đến thành Vĩnh Châu chắc cô đi không dễ nhỉ.
Chuyện đầu tiên cô phiền ta có phải muốn ta giúp hắn giấu đi khí tức
không?”

Thiên Diệu nhíu mắt, đây là một nữ nhân đẹp đến mức nguy hiểm, cũng

thông minh đến mức nguy hiểm. Người có thể phát giác được khí tức trên
người hắn thì nhất định không phải là người bình thường. Vừa rồi, lúc hắn
bước vào có để ý bố cục đường lối ở đây, trong “Vong Ngữ lâu” này nơi nào
cũng ẩn giấu trận pháp, không phải là một nơi đơn giản.

“Đúng đúng đúng, chính là muốn nhờ cô giúp ta chuyện này.” Nhạn Hồi

khen nàng ta, “Tiểu Huyền Ca của ta đúng là Công chúa nhỏ trú ngụ trong
lòng ta mà!”

Huyền Ca nghe Nhạn Hồi ca ngợi quá mức như vậy bèn cười mắng: “Giả

dối!

“Vậy cô có cách nào giúp ta việc này không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.