HỘ TÂM - Trang 290

Nhạn Hồi nghe vậy rất vừa ý, nói chuyện thì tốt rồi, nàng cũng đang

muốn nói chuyện với y mà.

Nhạn Hồi rót hai ly trà, mình một ly Vương Bằng Viễn một ly, định tử tế

nghe y nói chuyện, sau đó tìm cơ hội xen vào, nghe ngóng những chuyện
mình muốn nghe.

“Ngươi nói đi, ta nghe trước đã.”

Vương Bằng Viễn căng thẳng chùi mồ hôi trong lòng bàn tay lên y phục,

rồi lại sờ tới sờ lui trong túi mình: “Sáng…sáng nay thật ra ta còn chuẩn bị
một lễ vật nhỏ muốn tặng cô.”

Nhan Hồi ngây người: “Cái này thì thôi đi, chúng ta cứ nói chuyện là

được rồi.”

“Không không…Ta chuẩn bị lâu lắm rồi…Cô xem thử đi đã.”

Nói xong Vương Bằng Viễn lấy đồ trong y phục ra, là một chiếc túi gấm

vô cùng tinh xảo. Trong túi gấm bay ra một mùi hương kỳ lạ, khiến nàng
phải đưa mắt nhìn túi gấm này, nhưng càng nhìn nàng càng muốn biết bên
trong túi gấm chứa thứ gì.

“Đây là cái gì?”

Nhạn Hồi nhìn đến mắt cũng đờ ra.

Vương Bằng Viễn thấy vậy, nuốt nước bọt mở túi gấm, “Cô xem đi.”

Hắn đưa túi gấm tới trước mặt nàng, Nhạn Hồi chăm chú quan sát, chỉ thấy
trong túi là một nhúm bột màu đỏ thẫm, hương thơm vô cùng kì lạ, nàng
muốn biết đây là mùi hương gì nhưng chẳng thể nào đoán ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.