HỘ TÂM - Trang 304

Nhạn Hồi không buồn quay đầu nhìn Thiên Diệu, nói ngay lập tức: “Hắn

không yêu nữ nhân.”

Thiên Diệu: “…”

Thật ra Nhạn Hồi nói không sai, sau khi trải qua chuyện như vậy, dù là

người hay yêu quái đều rất khó yêu lại lần nữa, cho dù người trước mặt đẹp
tựa thiên tiên, trong mắt Thiên Diệu chẳng qua cũng chỉ là một đóa hoa mà
thôi.

Nhưng sau khi Huyền Ca nghe thấy lời Nhạn Hồi thì “Ồ” lên một tiếng

đầy ý tứ sâu xa, cho dù là Thiên Diệu đã quen nhẫn nhịn cũng có thôi thúc
muốn khâu miệng Nhạn Hồi lại.

Huyền Ca vẫy tay, “Ngồi đi đã, nghe nói sáng nay Vương công tử kia lại

tới tìm cô, cô lại còn đi theo y nữa, đang làm gì vậy?”

“Vương mập sử dụng mê hương làm từ máu Hồ yêu trên người ta, nhưng

lại ngu ngốc để ta yêu tên này.” Nhạn Hồi chỉ Thiên Diệu phía sau, “Sau đó
ta đi tìm Vương mập đập y, bắt y đưa ta thuốc giải.”

Huyền Ca vốn chỉ tiện miệng hỏi thăm, nhưng không ngờ nghe được đáp

án này, bàn tay bưng trà của nàng ta khẽ khựng lại. Huyền Ca ngước mắt,
ánh mắt đảo sang dừng trên mặt Nhạn Hồi, “Ồ…”

“Ta hỏi y mua mê hương ở đâu, y nói mua từ tay Phụng Minh của Thiên

Hương phường thành Nam.”

Huyền Ca thổi trà nhấp một ngụm, không đáp tiếng nào.

“Nếu ta nhớ không lầm, Phụng Minh là Phó đường chủ của Thất Tuyệt

đường, mà Huyền Ca, Vong Ngữ lâu này của cô cũng thuộc về Thất Tuyệt
đường phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.