HỘ TÂM - Trang 35

Nàng nói đến đây, Tiêu lão thái thở dài ho mấy tiếng: “Ta biết, bà già này

biết mua bán như vậy rất tổn hại âm đức, nhưng cô nương à, coi như cô tội
nghiệp ta đi, nếu không phải bộ xương già này không chống chọi được bao
lâu nữa, khụ khụ…”

Nhạn Hồi nhìn ra Tiêu lão thái không sống được bao lâu nữa, tử khí trên

người bà ta rất nặng, nặng đến mức khiến Nhạn Hồi cũng phải sặc sụa.

“Nếu không phải trong nhà không ai chăm sóc A Phúc thì có nói gì…

Khụ… Nói gì bà già này cũng không tạo nghiệt trong thời khắc cuối cùng
này đâu! Nhưng ta không tạo nghiệt thì A Phúc phải làm sao đây, tiểu cô
nương, cô coi như tội nghiệp ta, yên tâm ở lại nhé, A Phúc thật thà, đến khi
quen thân với cô rồi sẽ đối xử tốt với cô.”

Khóe miệng Nhạn Hồi giật giật, để chuyện A Phúc có thật thà hay không

sang một bên, nàng nói: “Bà lão, đúng là nhà bà tội nghiệp, A Phúc nhà bà
tội nghiệp, nhưng bà cũng không thể ép buộc ta cùng tội nghiệp với các
người được. Hơn nữa bà mong ta chăm sóc hắn… chi bằng mong ông trời
rơi bánh xuống nuôi hắn còn thực tế hơn.”

Bà lão im lặng, rồi lại thở dài, cuối cùng vỗ lên tay Nhạn Hồi: “Tối nay

ta đã mời hương thân phụ lão, cho cô thành thân với nó.”

Cái…

Nhạn Hồi kinh hãi, hét theo bóng bà lão đang đi ra cửa: “Bà có biết ta tên

gì không? Bà có biết sinh thần bát tự của ta không? Sao không tính thử
xem? Ta khắc chết hắn thì sao?”

Thiếu niên A Phúc mặt không biểu hiện gì kéo cửa nhà củi lại, lúc đóng

cửa, Nhạn Hồi thề rằng, xuyên qua khe cửa, nàng nhìn thấy tên ngốc A

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.