HỘ TÂM - Trang 33

Nhạn Hồi nhìn cánh cửa bị đóng lại, lầm bầm: “Tiểu tử này tuyệt đối

không ngốc! Tuyệt đối không ngốc! Hắn còn biết mỉa mai mình nữa mà!”

Thiếu niên đem mâm chén rỗng xuống bếp, ngước nhìn vầng trăng sáng

trên trời qua ô cửa sổ, vẻ mặt chẳng chút nào ngốc nghếch, trong đôi mắt
ánh trăng chiếu không thấu kia, tựa như thấp thoáng bóng yêu thú địa ngục
ẩn mình nơi vực sâu vạn trượng.

Hắn cúi đầu nhìn vết thương bị cắn trên ngón cái, bỗng nhiên cười lạnh:

“Đi à? Cô là của ta…”

Sau khi thiếu niên rời khỏi, Nhạn Hồi suy nghĩ về thiếu niên trông có vẻ

nghi vấn trùng trùng này một lúc, tuy nhiên nàng chẳng biết gì về hắn nên
thật sự cũng không nghĩ ra được gì. Nghĩ mãi không có kết quả, nàng mơ
mơ màng màng thiếp đi, nhưng lần này nàng ngủ không yên giấc lắm.

Gà trong ổ đối diện nhà củi từ giờ Sửu đã bắt đầu kêu quang quác quang

quác, ồn ào khiến nàng bực cả mình, không ngủ được xíu xiu nào thêm nữa.

Không phải núi Thần Tinh không có gà, nhưng gà ở núi Thần Tinh dù

sao cũng là gà bán tiên, người ta biết giữ gìn thân phận, rất hiếm khi kêu,
nào như con gà trống quỷ này…

Nhạn Hồi vùi đầu vào đống rơm mà âm thanh vẫn lanh lảnh bên tai, lòng

ngập tràn căm hận, nếu có cơ hội nàng nhất định phải đem ổ gà này hầm
sạch mới được!

Sau khi trời sáng thì gà không kêu nữa, nàng tiếp tục ngủ, nhưng lại bị

một cánh tay thô ráp sờ tỉnh…

Nhạn Hồi mở mắt nhìn, thấy một gương mặt đầy nếp nhăn, còn có một

đôi mắt đục ngầu, cả người đầy khí tức tăm tối khiến nàng muốn ngạt thở,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.