HỘ TÂM - Trang 31

Nhạn Hồi ra sức cắn, âm thanh phát ra ậm ờ không rõ, nhưng vẫn hùng

hồn nói: “Thả t…a đi! N… ếu không, c… ắn đứt!” Nàng vừa ngửa cổ về
phía sau vừa cắn tay thiếu niên, tiện thể quan sát thần sắc của hắn, nhưng
bất ngờ là…

Thần sắc của thiếu niên vẫn bình thản, cúi đầu xuống nhìn nàng, có lẽ do

góc độ, trong ánh mắt của hắn ẩn chứa sự khinh ghét.

Không sai, khinh ghét.

Thật ra hiện giờ Nhạn Hồi cũng khinh ghét mình lắm. Lúc trước đấu đá

với Tử Nguyệt có mất mặt thế nào, cũng không đến mức dùng chiêu cắn
ngón tay người ta như trẻ con đánh nhau này để giải quyết vấn đề! Còn bây
giờ…

Nhạn Hồi quyết tâm, một cước đạp bỏ sự kiêu ngạo và tự trọng còn sót

lại nơi đáy lòng sang một bên.

Ta cắn đứt thật đó! Nhạn Hồi nói: “T… a c…ắn đứt thật đ…ó!”

Lúc này đây, điều duy nhất khiến Nhạn Hồi cảm thấy may mắn là nơi

này không có người của núi Thần Tinh…

Nàng thầm cảm khái phong thái của mình năm xưa nay đã không còn,

nhưng cắn một hồi, cắn đến mỏi miệng mà người bị cắn ngón tay cũng
không kêu đau dù chỉ một tiếng.

Nếu nàng không cảm nhận lầm, mùi tanh ngọt nàng nếm được trong

miệng chính là máu chảy ra từ ngón tay thiếu niên, không phải máu chảy ra
từ răng lợi nàng! Tại sao thiếu niên trông có vẻ mong manh yếu đuối này lại
có thể nhịn đau được!

Sao tay đứt mà ruột không xót! Tay nối liền với tim mà! Đau đi chứ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.