HỘ TÂM - Trang 38

“Theo thẩm thẩm nào, thẩm thẩm đưa cô đi bái đường.”

Bà ta giật sợi dây muốn kéo Nhạn Hồi ra, nhưng nàng đứng bất động ở

cửa nhà củi.

Nụ cười trên khóe miệng Châu thẩm trở nên nham hiểm: “Tiểu cô

nương, cô đừng hòng giở trò, ta làm ăn mấy năm qua, không ai vào thôn
này rồi mà ra được đâu, biết điều thì ngoan ngoãn ra bái đường, nếu không
ta sẽ không khách sáo như Tiêu lão thái đâu! Cô đang có tâm tư gì ta đều
biết hết.”

“Bà biết tâm tư của ta?” Nàng liếc nhìn bà ta, “Bà biết mà còn không

mau đem miếng vải tới trùm đầu ta lại.”

Châu thẩm ngây ra, vẻ nham hiểm trên mặt chẳng những không mất đi

mà còn hiện lên vẻ ngạc nhiên, trông có chút khôi hài: “Vải gì?”

“Vải đỏ trùm đầu! Vải che mặt! Bị dắt ra ngoài như vậy bổn cô nương

mất mặt lắm!”

Châu thẩm hiển nhiên không ngờ rằng trong tình huống này nàng vẫn

còn để tâm đến chuyện đó. Bà ta ngẩn ra một lúc, bực bội kéo mạnh khiến
nàng loạng choạng, “Còn ra vẻ, hôm nay phải cho cô làm quen, sau này
người trong thôn sẽ giúp Châu A Phúc trông coi cô, xem cô chạy đi đâu
được. Đi!”

Mẹ nó! Cả núi đều là cướp sao!

Nhạn Hồi cảm thấy trong lòng vô cùng phẫn nộ, nhất thời không nhịn

được, đưa chân đá vào mông Châu thẩm, đạp mạnh bà ta ra khỏi nhà củi,
ngã sóng soài dưới đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.