HỘ TÂM - Trang 432

yêu, tuy mọi người vẫn chỉ suy đoán thôi, nhưng chắc là ta cũng đã trở
thành đối tượng chú ý của các môn phái, thậm chí là núi Thần Tinh, tiếp tục
đi chung với ngươi cũng không tốt cho ngươi.” Nhạn Hồi vác tay nải đã
được thu dọn gọn gàng, đi lướt qua vai Thiên Diệu ra cửa, “Ta đi đây, ngươi
đừng theo ta nữa.”

Tuy nói vậy nhưng Nhạn Hồi không sử dụng thuật Độn Thổ, chỉ cất bước

đi, nhanh chóng xuống lầu.

Thiên Diệu thấy vậy cũng không nói một lời, không hề chậm trễ quay

người theo sau nàng. Hắn cũng chẳng buồn về phòng thu dọn hành lý, vì
thật ra hắn cũng chẳng có gì để thu dọn.

Ngoài Nhạn Hồi, hắn chẳng cần mang theo gì hết.

Bước ra khỏi gác lầu, Nhạn Hồi bỗng khựng lại, quay đầu nhìn hắn.

Thiên Diệu cũng dừng lại, mặt không đổi sắc để mặc nàng nhìn.

Nàng sải bước rời Vong Ngữ lâu, không chào hỏi bất kỳ ai. Thiên Diệu

thấy vậy bèn hỏi: “Cô bỏ đi mà không định từ biệt Huyền Ca cô nương à?”

Nhạn Hồi ra khỏi Vong Ngữ lâu, liếc nhìn Thiên Diệu: “Giao tình giữa ta

và Huyền Ca xưa nay chưa bao giờ câu nệ những điều tầm thường này.”
Nói xong, nàng khựng lại một chút: “Ngươi cũng nhiều chuyện quá nhỉ...”,
rồi lại im lặng, dứt khoát dừng bước, quay người nhìn Thiên Diệu: “Đường
vừa rộng lại vừa dài, ta đã nói sẽ không cùng ngươi đi tìm các bộ phận cơ
thể thì nhất định sẽ không đi. Nhưng ngươi cứ đi theo ta, chân ở trên người
ngươi, ta không quản được ngươi. Sau này nếu ngươi không theo kịp ta, ta
cũng không dừng lại chờ ngươi đâu. Nếu có yêu quái tìm tới ăn thịt ngươi,
ta cũng không cứu ngươi đâu. Nếu ở bên cạnh ta gặp xui xẻo thì ngươi tự
chịu lấy, ta không hứa hẹn gì với ngươi đâu đó.”

Đáng nói là, nàng không dùng thuật Độn Thổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.