HỘ TÂM - Trang 464

Chưởng quầy cười khổ, bụng rủa thầm, ở trên phái xuống người kiểu gì

đây...

Thiên Diệu dường như đã lấy làm quen với hành động này của nàng, mặt

chẳng hề biến sắc.

Chưởng quầy vẫn duy trì tôn nghiêm khí độ của một chưởng quầy, hành

lễ với hai người, “Tiểu nhân không quản lý mảng tin tức, tiểu nhân sẽ gọi
người tới, đại nhân muốn hỏi gì cứ hỏi.”

Chờ chưởng quầy đi, Nhạn Hồi ôm tiền lơ đãng hỏi Thiên Diệu: “Lẽ nào

ngươi muốn hỏi về tung tích của gân rồng sao, hai mươi năm trước Thất
Tuyệt đường còn chưa có, ta đoán chắc họ cũng không biết gân rồng của
ngươi bị phong ấn ở nơi nào đâu.”

“Không.” Ngón tay Thiên Diệu gõ nhẹ lên bàn, “Ta cũng muốn nghe

ngóng tin tức của công chúa Cửu Vĩ Hồ Thanh Khâu.”

Nhạn Hồi ngây người, “Tại sao?”

Thiên Diệu liếc nàng, “Vì mê hương thật sự chỉ dùng máu của Cửu Vĩ

Hồ mới có thể luyện thành.”

Mới nghe lời này, Nhạn Hồi vẫn chưa phản ứng được, đến khi nghĩ kĩ lại,

nàng cảm thấy như bị tạt một chậu nước lạnh giữa mùa đông, lạnh lẽo thấu
xương, kinh ngạc quay đầu nhìn Thiên Diệu.

“Ngươi nghi ngờ...”

Thiên Diệu không nói gì thêm.

Nhạn Hồi lập tức hoảng sợ như đang ngồi trên bàn chông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.