HỘ TÂM - Trang 462

Mồm miệng chưởng quầy tất nhiên vô cùng trơn tru, chỉ đôi ba câu đã

khiến tiểu Thế tử nghệch ra, thật sự tin rằng đã nhận lầm người. Ông lão
bên kia lại kéo nó thật mạnh, một chốc sau cuối cùng cũng kéo vị tiểu Thế
tử đi.

Nhạn Hồi thở phào một hơi.

Nàng quay đầu hỏi chưởng quầy: “Họ là ai vậy? Tới ngân lâu này làm

gì?”

Chưởng quầy vội cười đáp Nhạn Hồi: “Đại nhân, ở đây chúng ta không

chỉ mở ngân lâu mà còn mua bán tin tức nữa. Người tới hậu viện này đa
phần đều tới mua tin tức. Còn về thân phận của họ, đó là người mua, đại gia
chi tiền, đương nhiên chúng ta không dám hỏi nhiều.”

Nhạn Hồi gật đầu, chắc muốn thông qua đường tin tức của Thất Tuyệt

đường để thám thính tung tích của công chúa Cửu Vĩ Hồ kia đây mà.

Chưởng quầy đưa hai người ra phía sau, Nhạn Hồi đi theo mấy bước,

phát hiện Thiên Diệu không đi theo, nàng quay đầu nhìn, thấy hắn vẫn đứng
nguyên tại chỗ, vẻ mặt vẫn có cảm giác kỳ lạ mà Nhạn Hồi không thể nói rõ
như ban nãy: “Nợ đào hoa của cô nhiều thật.”

Nhạn Hồi ngẫm lại biểu hiện của hắn: “Thiên Diệu, lẽ nào... ngươi đang

ghen?”

Mấy chữ này giống như đánh bốp vào tim hắn, da mặt hắn căng lên, thần

sắc nặng nề, trong mắt không còn điều kỳ lạ như ban nãy nữa: “Cô cả nghĩ
rồi.” Hắn bước qua nàng, “Ta không làm những chuyện đó đâu.”

Nhạn Hồi bĩu môi nghĩ cũng đúng, Thiên Diệu từng nói đời này không

bao giờ dây vào tình yêu nữa, người từng bị phản bội tình cảm như vậy làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.