HỘ TÂM - Trang 540

Nhạn Hồi nhìn gương mặt hắn đến xuất thần, ánh mắt nóng bỏng khiến

Thiên Diệu không thể nào phớt lờ, vậy là Thiên Diệu cũng đảo mắt, trong
đồng tử đem sâu thẳm in hình bóng nàng.

Hắn không nói, giống như hôm qua lúc uống say.

Nhìn nhau trong im lặng ngược lại càng khiến Nhạn Hồi thêm ngượng

ngùng, tim nàng lại đập thình thịch, giống như hôm qua bị Thiên Diệu ôm
lấy, đập đến mức khiến Nhạn Hồi cảm thấy giật mình một cách kỳ lạ.

“Nếu hai mươi năm trước, người ta gặp là cô thì sẽ thế nào?”

Câu hỏi này của Thiên Diệu bỗng xuất hiện trong đầu, Nhạn Hồi lập tức

thảm hại như trốn chạy, dời ánh mắt đang dán trên mặt Thiên Diệu: “E
hèm...” Nàng mất tự nhiên ho mấy tiếng. Trong lòng không ngừng gào thét:
Mẹ nó... Lẽ nào mê hương nhen nhóm trở lại rồi sao?

Chuyện này không ổn! Rất không ổn!

Nhạn Hồi nhìn lên vách núi, vừa khéo mọi người đều hành lễ xong, nàng

cuống quít tìm cách phá vỡ cảm giác im lặng kỳ quặc này: “À này... Hiện
giờ Đại quốc chủ của các ngươi tại sao lại đứng trên kia? Chút nữa chúng ta
cũng lên vách núi kia gặp ông ấy sao?”

“Lát sau Quốc chủ sẽ xuống.” Tất cả mọi người đều hành lễ xong, Chúc

Ly lại dẫn đường phía trước, vừa đi vừa nói, “Mỗi sáng sớm, lúc mặt trời
mọc Quốc chủ sẽ đứng trên vách núi để nhớ Quốc chủ phu nhân, Hoàng tổ
mẫu của ta.”

Nhạn Hồi “À” một tiếng.

Nói đến phu nhân Quốc chủ Thanh Khâu, đó lại là một đề tài hay khiến

người của núi Thần Tinh bàn tán say sưa suốt buổi chiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.