HỘ TÂM - Trang 623

Tiếng gọi của nàng khàn đến tột độ, tựa như cổ họng đã bị xé nát.

Bóng đen bên cạnh khẽ khựng lại rồi thanh minh: “Là ta.”

Nghe thấy giọng nói này, Nhạn Hồi hơi sửng sốt: “Đại sư huynh…”

Tử Thần ngồi bên cạnh Nhạn Hồi, tay cầm một vật gì đó vẽ chú lên sợi

xích trên chân Nhạn Hồi.

Nhạn Hồi khó nhọc xoay đầu, nhìn vào trong tay hắn, lúc này mới phát

hiện Tử Thần đang cầm sợi roi Diệt Hồn Tiên đánh nàng hôm nay. Nhạn
Hồi ngạc nhiên: “Sao…”

“Sư phụ không có ở đây, Lăng Lôi sư thúc trông coi sợi roi này không kĩ

lắm, ta trộm nó tới đây.” Không cần nghe Nhạn Hồi hỏi hết, Tử Thần đáp,
“Xích trên người muội phải có roi này vẽ chú mới cởi được, ta kêu Tử
Nguyệt đi mở cửa núi rồi, chút nữa chờ xích trên người muội được cởi hết
sẽ đưa muội đi.”

Hắn chăm chú vẽ bùa, không nhìn Nhạn Hồi lấy một lần.

Nhưng Nhạn Hồi biết Tử Thần là một người tuân thủ phép tắc, là một đồ

đệ ngoan ngoãn nghe lời sư phụ. Hắn xưa nay chính trực, chưa bao giờ làm
chuyện trái lệnh thầy. Hắn là đại đệ tử của Lăng Tiêu, bởi vậy vẫn luôn lấy
mình làm gương, chưa bao giờ có ngày nào buông thả.

Nhưng lần này, hắn lại trộm roi của sư thúc, định lén thả Nhạn Hồi.

“Đại sư huynh…” Vành mắt Nhạn Hồi ươn ướt.

Nàng xưa nay không sợ gian khó hiểm nguy, không sợ bị lạnh nhạt mỉa

mai, nàng chỉ sợ người ta tốt với nàng, nàng sẽ nợ mãi không trả được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.