HỘ TÂM - Trang 68

Tiếng gọi của người này khiến Tê Vân chân nhân cử động, bà ta quay

mặt về hướng nam nhân đang chạy đến, ánh mắt nam nhân lướt qua mặt A
Phúc, lại liếc sang nhìn Nhạn Hồi. Sau đó không nói gì mà đến dìu Tê Vân
chân nhân, “A Vân, sao nàng lại đến đây?”

“Khăn của chàng rơi mất rồi.” Giọng Tê Vân chân nhân đều đều, khiến

người nghe cảm giác được đôi chút ngây dại, “Ta muốn lấy cho chàng,
nhưng lại lạc đường, khăn cũng mất rồi.” Bà ta cúi đầu, “Xin lỗi.”

Nam nhân này dường như rất cảm động, khóe môi hắn cong lên một nụ

cười, nhẹ giọng an ủi: “Không sao, ta đưa nàng về nhà.”

Nói xong, hắn không thèm nhìn Nhạn Hồi lấy một lần, đưa Tê Vân chân

nhân đi về phía bên kia đường.

Nhạn Hồi cũng không ngăn cản, nàng chỉ khoanh tay, ngón tay trái nhẹ

gõ lên cánh tay phải, ánh mắt trầm tư.

Tê Vân chân nhân thần trí không tỉnh táo, dáng vẻ ngây dại và… Xà yêu

sao…

Nếu quan hệ của họ thật sự như bề ngoài nàng nhìn thấy, vậy thì Nhạn

Hồi có thể lý giải tại sao Xà yêu lại đi trộm bảo vật gia truyền nhà người ta,
tại sao để đuôi bị chẻ làm hai cũng không giao bảo vật gia truyền ra.

Nói đi nói lại, tất cả đều vì yêu.

Nhưng vấn đề là rốt cuộc tại sao Tê Vân chân nhân lại trở nên như vậy?

Tuy từng gặp bà ta vô số lần, nhưng Nhạn Hồi biết, đó là một người bản
tính thanh cao, cho dù ngây dại tính tình cũng không thay đổi đến mức vừa
mở miệng là mắng người như vậy chứ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.