HỘ TÂM - Trang 69

Hơn nữa, kẻ khiến Tê Vân chân nhân trở nên ngây ngây dại dại là Xà

yêu trăm năm ngay cả nàng cũng không đánh lại kia sao?

Có đánh chết nàng cũng không tin.

Nhạn Hồi cảm thấy những chuyện xảy ra trong sơn thôn nhỏ này ngày

càng trở nên vô cùng phức tạp.

Nhưng mà hiện giờ Nhạn Hồi vẫn còn một vấn đề quan trọng hơn muốn

hỏi A Phúc: “Vừa rồi tại sao ngươi cản ta xử lý bà ta?”

A Phúc liếc nàng: “Ta cảm thấy bà ta nói cũng đúng lắm.”

“…”

Tiểu tử này tuy bình thường im lặng ít nói, nhưng lúc độc miệng lại

chẳng chịu thua kém ai. Nhạn Hồi nheo mắt nhìn hắn một lúc, sau đó khẽ
nhíu mắt, lại nhìn kĩ mắt hắn thêm lần nữa: “Tiểu yêu tinh, ngươi có biết
người vừa nãy là ai không?”

“Tê Vân chân nhân của Tề Vân quan.”

“Ồ, ngươi cũng biết rõ nhỉ.”

“Thánh giả đại thừa, đương nhiên có nghe đến.” A Phúc vừa nói vừa vác

cuốc đi về phía ruộng, “Đừng lề mề nữa, không làm việc thì sẽ trễ giờ đó.”

“Ờ.” Nhạn Hồi cũng nhắm mắt theo sau, sau đó ngoẹo đầu xem xét hắn,

“Ngươi có biết tại sao Tê Vân chân nhân lại đến thôn các ngươi, rồi làm sao
lại trở thành như vậy không?”

A Phúc dừng bước. Nhạn Hồi cũng dừng theo. Hai người đối diện, bốn

mắt nhìn nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.