HỘ TÂM - Trang 71

Ánh trăng lung linh, soi rõ bóng dáng hắn đang cô độc bước đi về phía

hồ, đến một nơi trống trải không có cây cỏ thì đặt củi xuống, run rẩy lấy hỏa
tập

(*)

ra, cố gắng nhóm lửa.

(*) Hỏa tập: dụng cụ nhóm lửa.

Khoảnh khắc khi ánh lửa thắp sáng, Nhạn Hồi nhìn thấy hắn mồ hôi đầy

đầu, còn gương mặt tái đến cực độ.

Hắn đang làm gì đây… Sao cứ như đang tiến hành nghi thức của tà giáo

vậy…

Nhạn Hồi đầy ắp hiếu kỳ, A Phúc bên kia không biết là sợ hãi hay thế

nào, bỗng nhiên cơ thể ngã tới phía trước, que củi vừa đốt rơi xuống đất tắt
ngóm.

Dường như hắn không còn sức lực bò dậy mà cuộn mình trên đất, răng

nghiến chặt, tựa như đang nhẫn nhịn cơn đau kinh người.

Rốt cuộc là đau đớn gì mà có thể khiến một người bình thường không có

phản ứng với đau đớn, lại khó chịu như vậy…

Nhạn Hồi không nhìn tiếp được nữa.

Nàng bước tới phía trước, gọi: “Ê”, rồi khom xuống nhìn mặt A Phúc,

sau đó lấy hỏa tập trong tay hắn, vốn định giúp hắn đốt lửa, nhưng không
ngờ nàng vừa chạm vào mu bàn tay hắn, hắn bỗng chụp lấy tay nàng.

“Cái…”

Sau đó Nhạn Hồi thấy lưng mình đau nhói, nàng bổ nhào xuống đất, tiếp

đó thì môi nóng lên, yêu quái khoác vỏ bọc thiếu niên xinh đẹp này cắn mút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.