HỘ TÂM - Trang 683

“Ta chỉ muốn ngủ một giấc yên ổn thôi, không muốn nằm mơ.” Hai

người vừa đi vừa nói đến trước phủ Chúc Ly, Nhạn Hồi bỗng nghĩ ra điều
gì, xoay lại hỏi Huyễn Tiểu Yên, “Hôm qua ngươi cũng thi huyễn thuật với
ta sao?”

Huyễn Tiểu Yên ngây ra: “Đâu có, chủ nhân mơ thấy gì sao? Lăng Phi?

Lăng Tiêu, hay đại sư huynh của cô?”

Nhạn Hồi mấp máy môi, đang định nói thì thấy Thiên Diệu chầm chậm

bước tới, có điều hôm nay tư thế hắn đi hơi kỳ quặc, Nhạn Hồi nhướng mày
hỏi: “Chân ngươi làm sao vậy?”

Huyễn Tiểu Yên bên cạnh cũng trợn to mắt: “Ngươi bị ai đánh thọt chân

vậy?”

Thiên Diệu liếc xéo nó.

Huyễn Tiểu Yên nhận được ánh mắt của Thiên Diệu liền âm thầm lui ra

phía sau Nhạn Hồi: “Chủ nhân, trong mắt hắn có sát khí…”

“Không sao.” Thiên Diệu không buồn để ý đến nó, nhìn đi nơi khác nói,

“Hôm qua tĩnh tọa quá lâu nên chân hơi tê.” Nói xong hắn đi một mình vào
phủ Chúc Ly.

Huyễn Tiểu Yên thấy Thiên Diệu đi xa bèn kề sát tai Nhạn Hồi to nhỏ:

“Chủ nhân, chẳng qua hắn chỉ tìm cớ bịt miệng cô thôi.”

Nhạn Hồi nào phải không biết đạo lý này. Lúc trước ở trên núi Đồng La,

dù Thiên Diệu tĩnh tọa suốt ngày suốt đêm cũng chưa từng nghe hắn kêu
mỏi chân, vừa nghe đã biết là nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.