HỘ TÂM - Trang 685

cùng cô nghiên cứu, cho dù bây giờ mới bắt đầu nhưng có lẽ cũng có thành
tựu.”

Nhạn Hồi gật đầu, lẳng lặng nhìn Thiên Diệu một lúc lâu, đến khi Thiên

Diệu hỏi: “Sao vậy?”

Nàng lắc đầu, dời mắt đi: “Không có gì.”

Nhạn Hồi cảm thấy Thiên Diệu tựa như một quyển sách đọc mãi không

hết…

Đêm, bầu trời không trăng, nhưng tinh tú khắp nơi lại vô cùng rực rỡ,

ánh sao rải xuống rừng cây khiến màn đêm càng tĩnh mịch hơn thường
ngày.

Nhạn Hồi cởi áo, lần theo vị trí hôm qua xuống suối băng, tuy nhiên kỳ

quặc là nàng không tìm thấy cành cây ở chỗ cũ nữa, Nhạn Hồi liền dọc theo
bờ suối tiếp tục tìm kiếm.

Nàng không mong gì hơn một đêm yên giấc.

Một lúc sau, rốt cuộc cũng đạp trúng một thứ, vị trí của vật này hơi thấp,

nếu nàng ngồi lên chỉ e không thể thở được. Trong bóng tối, Nhạn Hồi
không thể nhìn thấy rõ, nàng suy nghĩ một đoạn rồi nín thở cúi đầu xuống,
muốn thử xem có thể nâng vật đó lên cao hơn nữa được không. Có điều, khi
vừa chạm vào dùng sức tóm lấy, nàng phát hiện vật bên dưới đột nhiên cử
động.

Phản ứng tuy nhỏ nhưng đúng là nó đã cử động! Tựa như run một cái!

Đây là vật sống!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.