HỘ TÂM - Trang 713

khác, ta lại thấy thỏa mãn lắm.” Nàng nói, “Biết chàng từng động tâm với
ta, vậy là đủ rồi. Vẻ mặt quan tâm của chàng lúc đó đủ để ta ủ một bầu rượu
uống không hết suốt quãng đời còn lại.”

Nhạn Hồi im lặng rất lâu, ngoài việc một hơi uống cạn rượu trong bình,

nàng cũng không còn lời nào để nói nữa.

Huyền Ca nhìn Nhạn Hồi lâu thật lâu, “Nhạn Hồi, gần đây cô trở nên

chín chắn yên lặng hơn nhiều. Trước đây nếu nghe ta nói vậy, nhất định cô
sẽ nổi giận. Chắc chắn sẽ đẩy ta, đuổi ta, bắt ta không được lề mề, nếu
không thể ở bên nhau thì phải nhanh chóng quên chàng đi, sau đó phóng
khoáng sống cuộc đời của riêng mình.”

Nhạn Hồi liếc nhìn nàng ta: “Trước đây ta sẽ nói như vậy sao?”

Huyền Ca nắm tay Nhạn Hồi đặt lên vai mình: “Cô còn choàng vai ta,

hệt như một kẻ vô lại để nói với ta nữa.”

Nhạn Hồi thoáng suy nghĩ rồi cũng cười theo, còn thuận thế ôm vai

Huyền Ca, dùng giọng điệu lưu manh, bùi ngùi nói: “Mọi việc trên thế gian
rất đỗi vô thường. Ai lại không có lúc bị mài mòn hết gai góc? Ta cũng đã
hiểu, có những chuyện chúng ta thật sự không biết phải làm sao. Cho dù ta
có cá tính đến đâu, cho dù cô có xinh đẹp thế nào, tình cảnh chúng ta bây
giờ thật sự không thể nào trốn tránh cũng không biết phải làm sao, cũng
như hiện tại cô không thể quên được Phụng Thiên Sóc, còn ta không thể
giết được Lăng Phi.”

Huyền Ca nhìn Nhạn Hồi.

Thấy Nhạn Hồi cong môi cười: “Ngoài việc làm tốt chuyện bản thân có

thể làm, sau đó cố gắng nhẫn nhịn, những chuyện khác chúng ta cũng
không cách nào giải quyết được, có lẽ những trắc trở này đã dạy cho thói
khôn vặt của ta một bài học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.