HỘ TÂM - Trang 79

Nhạn Hồi “Ờ” một tiếng, trong đầu lóe lên một cảm giác kỳ quái, nhưng

nàng không kịp bắt lấy.

Nàng hỏi tiếp: “Còn tối nay ngươi làm sao vậy?”

Thiên Diệu khựng lại rồi kể tiếp: “Ta không vượt qua đại kiếp, vẫn luôn

bị thương nặng, mười năm nay, mỗi đêm trăng tròn sẽ đau đớn khó chịu.”
Hắn đảo mắt, ánh mắt lướt qua môi Nhạn Hồi, “Khí huyết trong cơ thể
người tu tiên có thể làm ta dễ chịu.”

Biết thân phận của yêu quái này, lại nghe hắn nói vậy, Nhạn Hồi nào còn

tâm tư để ý đến chuyện mình bị người ta lợi dụng hay làm nhục, trong đầu
nàng chỉ xây dựng liên hệ rằng máu mình có thể khiến hắn dễ chịu.

Sau đó Nhạn Hồi tái mặt.

Hắn giữ nàng bên cạnh thì ra là vì đề phòng chuyện này!

Hiện giờ nàng là một người tu tiên không có pháp lực, há chẳng phải

giống như dâng bữa ngon tới miệng hắn sao. Lần này chỉ cắn vào miệng,
lần sau nếu cắn vào cổ chắc nàng phải phơi xác tại đây luôn rồi.

Nhạn Hồi cố trấn tĩnh khều khều ngọn lửa, nói với mình rằng tuy hiện

giờ nàng mất hết pháp lực, nhưng tên này cũng đâu còn! Tuy công phu
ngoại gia của hắn nhỉnh hơn nàng một chút, nhưng hai chân chưa chắc chạy
nhanh hơn nàng đâu!

Nhạn Hồi gật đầu: “Nếu vậy... sự tình đã rõ ràng, trời cũng sắp sáng rồi,

chúng ta về trước đã.”

Nhạn Hồi đứng lên, nhưng Thiên Diệu không động đậy.

Hắn ngẩng đầu nhìn nàng: “Ta có một chuyện muốn nhờ cô giúp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.