HỘ TÂM - Trang 77

Yêu...long! Rồng! Sinh vật trong truyền thuyết đó!

Còn ngàn năm nữa chứ!

Rồng tu ngàn năm là có thể phi thăng từ lâu rồi chứ! Rời khỏi thế gian

này từ lâu rồi chứ! Phải đạt đến trình độ tiểu quỷ muốn câu hồn hắn cũng
phải hỏi hắn có đồng ý không từ lâu rồi chứ!

Tám mươi tám lượng vàng? Nuôi mấy chục tên Trương mập? Phát tài

nửa đời còn lại?

So với mạng sống, những thứ này có- là- gì- đâu!

Nhạn Hồi nuốt nước bọt, miệng cứng đờ: “Ờ...Hả?” Nàng cố gắng trấn

định, nhướng mắt ra vẻ không để tâm nhưng khóe mắt vẫn co giật mấy cái,
“Nghe... ra, cũng ghê...ghê gớm quá nhỉ.”

Thiên Diệu chỉ nhàn nhạt nhìn nàng. Mãi đến khi vẻ điềm nhiên gượng

gạo của Nhạn Hồi không giả vờ được nữa, nàng gần như sắp sụp đổ hỏi
hắn: “Ngươi là rồng thật sao? Loại trong truyền thuyết đó sao? Loại thêu
trên y phục Hoàng đế đó sao?”

“Phải.”

Nhạn Hồi bỗng cảm thấy chắc đêm nay bên hồ gió nhiều quá, khiến đầu

nàng hơi đau. Nàng xoa xoa huyệt Thái dương: “Nếu...Ta nói là nếu, nếu ta
không tin, ngươi có thể dùng cách nào mà không cần giết ta để chứng minh
cho ta thấy không?”

Nghe Nhạn Hồi nói vậy, Thiên Diệu khẽ cụp mí mắt, ánh lửa khiến đôi

mắt đen của hắn đỏ rực: “Không có.” Hắn nói. “Ta không có cách nào để
chứng minh cho cô thấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.