HỘ TÂM - Trang 75

“Ở lại bên cạnh ta.”

Cho dù Nhạn Hồi không thừa nhận, nhưng đích thực nàng là một người

chịu mềm không chịu cứng. Thời này khắc này, đích thực nàng cũng không
có cách nào giơ chân đá thiếu niên xinh đẹp này đi rồi chạy mất. Vậy là
khoảng đất trống bên hồ yên lặng một hồi lâu, Nhạn Hồi đánh lên đầu hắn
nói: “...Ngươi siết mông ta đau quá...tiểu tử thối.”

Hai người cứ vậy đến suốt nửa đêm, đến khi mặt trăng dần dần mất tích,

cơn run rẩy của A Phúc mới từ từ dịu lại.

Nhạn Hồi hỏi hắn: “Ngươi đỡ chưa?”

A Phúc không đáp, nàng cảm thấy eo lỏng ra, là A Phúc buông tay, hắn

tựa như đã dùng hết tất cả sức lực, cơ thể mềm nẫu, ngất xỉu dưới đất.

Nhạn Hồi nghe tiếng nước hồ vỗ nhẹ lên bờ, nhìn gương mặt đầy mồ hôi

của hắn thở dài: “Lần này nể tình mỗi ngày ngươi nhường ta ăn ba cái bánh
bao ta mới rủ lòng giúp ngươi đó.”

Nói xong, nàng nhóm lửa trên đống củi hắn ôm tới bên hồ.

Đến khi lửa cháy mạnh, cuối cùng A Phúc cũng động đậy rồi tỉnh lại.

Vừa nghiêng đầu là hắn có thể nhìn thấy gương mặt Nhạn Hồi. Ánh lửa
chiếu rọi khiến gương mặt nàng càng linh động hơn bình thường, miệng
nàng hơi sưng đỏ, rõ ràng là vì ban nãy hắn hút quá mạnh.

Trong miệng hắn vẫn còn lưu lại mùi máu của nàng.

Máu của nàng...

Tim hắn nóng lên, hắn không thể không nhắm mắt, ổn định tâm tình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.