HỘ TÂM - Trang 827

của mình hòng giết chết đối phương.

Như để bù lại trận đấu sinh tử chưa kịp xảy ra giữa họ hai mươi năm

trước.

Thế nhưng Thiên Diệu hiện giờ chưa lấy lại nội đan, chỉ trong chốc lát

đã không còn sức lực tiếp tục, phạm vi của ngọn lửa dần thu nhỏ lại.

Lúc vòng lửa của Thiên Diệu sắp bị gió tuyết xung quanh nuốt chửng, ở

chân trời xa xa bỗng lóe lên hai luồng sáng, xé rách gió tuyết như Tố Ảnh,
có hai người xông vào trong, một người kết ấn chặn lại khí tức của Tố Ảnh,
một người dìu Thiên Diệu.

Hai người không nói một lời, tựa như có sự ăn ý từ huyết thống, một

người đưa Thiên Diệu nhảy ra khỏi gió tuyết của Tố Ảnh như một mũi tên,
người kia cũng lập tức thu tay, thân hình cực nhanh theo sau người trước,
tức tốc đưa Thiên Diệu rời khỏi núi Quảng Hàn.

Trong gió tuyết chỉ còn lại Tố Ảnh đứng một mình, bà ta không đuổi

theo, ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy tuyết lông ngỗng, lặng thinh không nói.

Người thân duy nhất của bà ta đã chết, người yêu duy nhất cũng đã chết.

Ngoài công pháp trên người, bà ta chẳng còn lại gì cả.

Thất vương gia nhìn về phía sau, thấy Tố Ảnh không đuổi theo liền thở

phào nhẹ nhõm: “Tố Ảnh của Quảng Hàn môn này không biết luyện được
công pháp lợi hại như vậy từ lúc nào, nếu không phải dốc hết tu vi toàn
thân, e là không thể an toàn rút lui.”

Tam vương gia cõng Thiên Diệu, tuy mắt không nhìn thấy nhưng giác

quan lại hơn người, “Đó chưa phải là tu vi lợi hại nhất, e là bà ta cũng chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.