HỘ TÂM - Trang 930

Môi lưỡi hắn nóng bỏng, nàng cũng vậy.

Nhạn Hồi ôm chặt cổ hắn, hôn mãi đến khi hơi thở hỗn loạn mới

buông hắn ra.

Sau khi môi lưỡi tiếp xúc, hai người không có hành động nào kịch

liệt hơn, Nhạn Hồi ôm cổ Thiên Diệu không lên tiếng. Chơi thì chơi,
đùa thì đùa, nàng vẫn chưa đến mức không biết chừng mực, nàng cũng
rõ tình cảnh hiện giờ…

Thiên Diệu phát hiện Nhạn Hồi có điều bất thường, hắn chau mày

hỏi: “Nàng sao vậy?”

Nhạn Hồi dụi mặt vào hõm cổ hắn cười nói: “Không có gì, chỉ cảm

thấy ta và chàng thật sự quá trong sáng.” Nhạn Hồi tỉ tê, “Ta muốn tiếp
xúc với chàng nhiều hơn, nhiều hơn nữa, sâu hơn nữa.” Nói đến đây,
nàng khựng lại, “Tính ra dường như là chàng rất ít khi kể cho ta nghe
chuyện của mình lúc trước, bỗng dưng ta lại muốn nhìn thấy dáng vẻ
trước kia của chàng.”

Trước cả khi gặp Tố Ảnh, lúc không phải chịu những nhục nhã và

thù hận đó, hắn sẽ ra sao, sẽ tự do tự tại thế nào, oai phong lẫm liệt đến
đâu.

“Hôm khác…”

“Kể ta nghe ngay bây giờ đi.”

Thấy Nhạn Hồi kiên trì đòi bằng được, Thiên Diệu bèn để nàng ngồi

xuống, sau đó lấy lòng bàn tay che mắt nàng lại, “Được, cho nàng xem
một lúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.