HỘ TÂM - Trang 95

trắng, chầm chậm bay đi, có thể thấy trong người Tê Vân chân nhân thật sự
rất lạnh.

Nhạn Hồi biết pháp thuật gì khiến người ta trở thành như vậy.

Là Sương Hoa thuật, khắp thiên hạ này, người có thể dùng thuật này đả

thương Tê Vân chân nhân đến mức này, ngoài sư phụ tiền nhiệm Lăng Tiêu
của nàng e là không còn ai khác có bản lĩnh như vậy.

Nghĩ đến đây, sắc mặt Nhạn Hồi liền trở nên khó coi.

Nghĩ kĩ lại thì thời gian vừa khớp. Đại hội tu tiên của núi Thần Tinh ba

tháng trước tuy đã đến hồi kết, nhưng chưa hoàn toàn kết thúc, phàm là
những Chưởng môn tu đạo đều ở lại đến ngày cuối cùng.

Nhưng Tê Vân chân nhân lại rời đi trước. Tiếp đó bà ta mất tích, tiếp đó

nữa tất cả mọi người tìm kiếm khắp thiên hạ nhưng không thấy...

Hôm trước, khi Nhạn Hồi nhìn thấy cũng chỉ tưởng bà ta bị yêu quái gì

đó đả thương nên mới ra nông nỗi này.

Nhưng hiện giờ nhìn dáng vẻ này...

Nhạn Hồi bất giác siết chặt mảnh ngọc trên cổ.

Cho dù nàng nhắc nhở bản thân mình một vạn lần rằng nàng đã không

còn là người của núi Thần Tinh, không còn là đồ đệ của Lăng Tiêu, nhưng
những chuyện liên quan đến Lăng Tiêu, đến núi Thần Tinh, nàng vẫn không
thể nào không dõi theo, vì bao nhiêu năm nay nàng đã sống vì điều đó.

Sự chú ý bất chi bất giác đó hầu như đã trở thành những tình cảm không

nén nổi trong đời nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.