HOA CÚC XANH - Trang 150

người. Người ta thổi kèn và la hét, hát và đánh trống, anh vỗ bàn tay vào
ngực như đánh trống, tiếng anh gào lên trên đầu mọi người y như ngọn cờ
đang bay. “Uavaa, uavaa! Huraa!” Bây giờ đoàn người dừng lại, không đi
tiếp được nữa, bắt đầu lùi như làn sóng lẫn lộn, co lại, xù ra rồi la hét:
“Uavaa, uavaa! Huraa!” Záruba nhắm mắt chịu đựng cái tiếng nói tự do to
lớn đang phát ra từ bên trong anh. Bỗng nhiên anh bị mấy cánh tay giữ chặt
và một giọng nói quát vào tai anh: “Nhân danh pháp luật chúng tôi bắt
anh!”

Záruba mở to mắt; một tay anh bị người cảnh sát giữ chặt và kéo anh

ra khỏi đám đông người, người cảnh sát kéo anh đầy căng thẳng. Záruba
kêu lên khủng khiếp và muốn giật tay người cảnh sát đang vặn tay anh, anh
hét lên đau đớn và bằng cánh tay thứ hai anh nện vào đầu người cảnh sát.
Người cảnh sát đỏ mặt tía tai thả anh ra, nhưng ngay lập tức anh bị nện
bằng dùi cui vào đầu và nhát nữa, nhát nữa và nhát nữa! Đôi tay khổng lồ
quay túi bụi như cối xay gió đã nện trúng một vài cái đầu; lập tức hai cảnh
sát đội mũ bảo vệ bám lấy anh như cặp chó dữ, Záruba ngập ngừng sợ hãi
và run lên, hai cảnh sát bẻ tay anh ra sau và dẫn anh theo con phố vắng
người, một-hai, một-hai, Záruba đi như một con cừu ngoan ngoãn. Xin cho
hỏi, đường nào dẫn đến ga Tây Bắc? Tôi phải về nhà mà.

Hai cảnh sát đẩy anh vào phòng cảnh sát.

“Anh tên gì?” một giọng hung ác và lạnh lùng cất lên.

Záruba muốn nói, nhưng môi chỉ rung rung lên.

“Nào, anh tên gì?” giọng hung ác gắt lên.

“Záruba Antonín,” anh chàng lênh khênh nói nhỏ, giọng khàn khàn.

“Địa chỉ nhà?”

Záruba nhún vai bất lực. “Na Pankráci.” “Bị biệt giam.”

oOo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.