HOA CÚC XANH - Trang 158

Nguyên văn: khóc như một con đĩ già.

“Khoan đã, cô ạ, tôi nói. Trong phong bì này là thư tố cáo kẻ ăn trộm

hai trăm koruna của người tiền nhiệm của cô. Tôi phải trả bao nhiêu? Ông
ạ, trong người đàn bà ấy có một sức mạnh ghê gớm; nhưng dù vậy cô ta
vẫn tái mặt đi như tro và người cứng đờ ra như đá. Ba koruna năm mươi
haler, cô ta thở dài.

“Tôi đưa cho cô ta ba koruna năm mươi haler và nói: Tiền đây cô.

Nhưng nếu tìm ra hai trăm koruna, tôi nói và đặt lên bàn hai tờ giấy bạc bị
lấy trộm, nếu tìm ra hai trăm này thì cô nói là nó rơi hoặc ai đặt vào chỗ
nào đấy, hiểu chưa? Để mọi người hiểu rằng Helenka không lấy trộm, cô
ạ... Sau đó tôi sẽ rút lá thư này lại. Thế nào?

“Cô ta không nói câu nào; chỉ nhìn trừng trừng và căng thẳng, nhưng

chẳng biết cô ta nhìn vào đâu nữa.

“Năm phút nữa người đưa thư sẽ đến, cô nghe chứ, tôi nói. Thế nào,

tôi mang cái thư này đi chứ?

“Cô ta khẽ gật đầu. Tôi cầm bức thư và đi ra ngoài. Ông ạ, chưa bao

giờ tôi căng thẳng đi đi lại lại như thế. Sau hai mươi phút người đưa thư tên
là Uher chạy đến nói với tôi: Ông trung sĩ ơi, ông trung sĩ ơi, đã tìm ra hai
trăm koruna mà cô Helenka bị mất! Cái cô mới đến tìm ra nó ở trong quyển
giá dịch vụ! Đến là ngẫu nhiên.

“Bố già ơi, tôi nói với ông ta, ông hãy chạy đi loan báo là đã tìm thấy

hai trăm nhé. Để ai cũng biết là Helenka quá cố đã không lấy trộm. Nhờ
trời!

“Đấy là việc thứ nhất. Việc thứ hai là tôi đến gặp ông chủ nông trại.

Ông không biết ông ta đâu; ông ấy là bá tước, hơi hâm hâm nhưng rất tốt
bụng. Thưa Bá tước, tôi nói, đề nghị Bá tước đừng hỏi gì tôi; nhưng có việc
thế này mà chúng ta phải cùng nhau xử lý. Bá tước hãy gọi cho anh quản
Houdek và yêu cầu hắn ngay ngày hôm nay phải chuyển xuống nông trại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.