HOA CÚC XANH - Trang 159

lớn của Bá tước ở miền Nam Morava; nếu hắn không nghe, Bá tước hãy sa
thải hắn ngay lập tức.

“Bá tước già ngước mắt lên nhìn tôi một lát; ông ạ, lúc đó tôi đã cố

gắng tỏ ra nghiêm túc hết mức, đến nỗi khó mà ai đó có thể tưởng tượng ra.
Được, Bá tước nói, tôi sẽ không hỏi gì ông.

“Và ông ta cho gọi Houdek.

“Houdek đến và khi trông thấy tôi ngồi bên Bá tước thì mặt hắn xám

đi và đứng như trời trồng. Houdek này, nghe đây, anh hãy lên xe ngựa và ra
ga tàu hỏa; từ hôm nay anh sẽ đến làm việc tại nông trại lớn của tôi ở
Hulín. Tôi sẽ gọi điện thoại để họ đợi anh. Anh hiểu chưa?

“Vâng, Houdek nói khẽ, mắt nhìn tôi; ông biết không, đôi mắt như của

kẻ bị đày trong địa ngục.

“Anh có ý kiến gì không? Bá tước hỏi.

“Không, hắn nói giọng khàn khàn và mắt không rời tôi. Ông ạ, tôi thấy

thương cho đôi mắt ấy.

“Thế thì anh có thể đi được rồi, Bá tước kết thúc và xong chuyện. Sau

một lát tôi nhìn thấy người ta chở Houdek bằng xe ngựa; hắn ngồi như
tượng gỗ.

“Toàn bộ câu chuyện là thế. Khi nào ông ra bưu điện, ông để ý và sẽ

thấy một cô gái mặt tái xanh. Cô ta rất tệ, tệ với tất cả mọi người và tệ đến
mức mặt cô ta bắt đầu có những nếp nhăn già nua và ác độc. Tôi không biết
liệu cô ta có khi nào sum họp với tay quản lý hay không, có lẽ cô ta đã đi
thăm hắn ta nhưng sau đó khi trở về cô ta còn tệ bạc hơn, ác độc hơn. Còn
tôi nhìn cô ta và nói với chính mình: Công lý phải đến.

“Tôi là cảnh sát, ông ạ, nhưng điều này tôi nói với ông theo kinh

nghiệm của mình: Không biết có tồn tại Thượng đế với sự sáng suốt vô
song và sức mạnh vô song hay không? Nếu có thì cũng chẳng hề gì. Nhưng
tôi bảo ông nhé, phải có Ai đó ở trên cao nhất và công minh. Đúng vậy ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.