HOA CÚC XANH - Trang 280

NHỮNG THỨ CUỐI CÙNG CỦA CON NGƯỜI

“Bị kết án tử hình là một kinh nghiệm khủng khiếp,” ông Kukla nói. “Tôi
biết vì trước đây tôi đã trải qua giây phút cuối cùng trước khi bị hành hình.
Tất nhiên đây chỉ là trong giấc mơ, nhưng giấc mơ cũng thuộc về cuộc
sống như những cái khác, dù có thể chỉ là bên lề cuộc sống. Trên cái lề ấy
không còn nhiều cái danh giá của mi, người ạ, không có gì ở đấy để thể
hiện trong cuộc sống. Ở đó chỉ còn giới tính, nỗi sợ hãi, lòng tự mãn và vài
thứ khác, những thứ mà đa phần làm cho mi phải xấu hổ. Có lẽ đấy là
những thứ cuối cùng của con người.

“Có một lần tôi trở về nhà, giận dữ như một con vật. Tôi đã làm xong

ngần nấy việc, thế là tôi nằm xuống đất và ngủ như khúc gỗ. Bỗng nhiên tôi
thấy cửa mở ra và một ông đứng giữa cửa, sau ông ta là hai người lính súng
cắm lưỡi lê; tôi không biết tại sao những người lính ấy lại mặc quân phục
kozăk

*

. Đứng dậy, người đàn ông lạ quát lên, anh hãy chuẩn bị để sáng

ngày mai sẽ thi hành bản án tử hình anh. Anh hiểu chứ?

Đồng phục của lính Kozăk (Nga).

“Hiểu rồi, tôi nói; nhưng tôi không hiểu tại sao…

“Cái này chúng tôi không quan tâm, ông này quát tôi. Đây là lệnh xử

tử. Và ông ta đóng sập cửa sau lưng mình.

“Sau đó tôi còn lại một mình và tôi suy nghĩ. Rõ ràng tôi biết: Khi ta

nghĩ trong giấc mơ thì là ta lại nghĩ đây là thực hay ta mơ thấy mình nghĩ?
Đấy là tôi nghĩ hay là những ý nghĩ trong mơ nhỉ, cũng như ta mơ thấy
những khuôn mặt? Tôi chỉ biết là tôi cố gắng suy nghĩ và đồng thời tôi ngạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.