HOA HỒNG GIẤY - Trang 1088

đối diện được với những điều đó. Bây giờ em biết là em sai rồi, không có
Minh Thiên, em… vẫn còn có anh, anh vẫn cần tình yêu của em…

- Đây mới là bà xã thông minh của anh. Không phải là không có Minh

Thiên nên mới có anh, mà là từ trước đến nay em luôn có anh. – Không
dám thể hiện sự vui mừng quá mức, anh thận trọng hôn lên môi cô – Nói
cho anh biết, trong lòng còn đau không?

- Đau, nghĩ tới việc Minh Thiên ra đi là tim em lại quặn đau. – Cô thành

thật nhìn thẳng vào mắt anh. – Nhưng anh quan trọng hơn.

- Quan trọng như thế nào? – Anh cắn ngón tay cô dụ dỗ, muốn giúp cô

giải tỏa một lần cho hết những vướng mắc trong lòng.

- Chúng ta là người một nhà. – Cô nói từng chữ từng câu, rất chậm,

nhưng lại rất mạnh mẽ - Em không thể làm cho người yêu em phải mệt mỏi
và thất vọng.

- Bà xã, có mệt mỏi hay thất vọng cũng không sao, quan trọng nhất là

em phải khiến anh cảm nhận được tình yêu của em. Cũng như khi anh ở Dư
Châu, mặc dù tương lai mù mịt, nhưng em đã nói dù năm năm hay mười
năm em cũng đợi anh, nên anh không tuyệt vọng. Khi biết được em đã
dùng những kế sách vô cùng khôn ngoan để anh được bình an, anh rất áy
náy, tự trách bản thân mình, nhưng anh lại cảm thấy hạnh phúc. Thì ra với
em anh lại quan trọng đến vậy, thì ra em yêu anh như vậy.

- Khang Kiếm, tại em hết, em khiến anh phải lo lắng. – Cô cúi đầu nhìn

bông hồng giấy không ra hình dạng gì trong tay mình.

Thì ra, đối với anh cô cũng quan trọng như vậy, thì ra, anh cũng yêu cô

như vậy.

Môi Khang Kiếm cong lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.