Từ trước tới giờ Bạch Nhạn chưa từng coi chuyện cắt đứt quan hệ mẹ
con với bà Bạch Mộ Mai là thật. Bà ngoại đã qua đời từ mấy năm trước, bà
Bạch Mộ Mai không qua lại với mấy người anh trai, người thân thực sự của
bà chỉ có mình cô. Nhưng bạn khác giới của bà lại rất nhiều, đây cũng là
một nguyên nhân khiến bà không cần đến sự quan tâm của cô.
Bà Bạch Mộ Mai không hề cô đơn, cái bà ấy có chính là những người
yêu thương bà.
Nhưng Bạch Nhạn vẫn không thể cắt đứt với bà, bởi vì dòng máu của bà
đang chảy trong người cô.
Khang Kiếm đã sớm gọi điện cho bà Bạch Mộ Mai báo tin Bạch Nhạn
tỉnh lại, bà ừ một tiếng rồi không tới nữa.
Bạch Nhạn cười chua chát, nếu cô không bị bệnh, có lẽ bà ấy sẽ chẳng
nhớ rằng mình có đứa con gái này.
Còn chưa quyết định xem có nên đi thăm bà Bạch Mộ Mai hay không
thì Bạch Nhạn bỗng nhận được điện thoại của Khang Kiếm báo tin bà Bạch
Mộ Mai bị ngất xỉu khi đang dạy ở Trung tâm Đào tạo.
Cầm điện thoại trong tay, cô đứng sững như trời trồng, đầu óc trống
rỗng, như đột nhiên mất đi trí nhớ, lại giống như khả năng tư duy bị tổn
thương. Cô liên tiếp hít vào những luồng khí lạnh, ngực căng lên đau nhức.
Một Bạch Mộ Mai yêu kiều tha thướt, nghiêng nước nghiêng thành,
suốt ngày uống canh thuốc bổ như tưới hoa tại sao lại có thể ngất đi được?
Cô thẫn thờ đứng suốt mấy giây rồi mới vội vàng chạy tới bệnh viện.
Tới bệnh viện, cô thấy bà Bạch Mộ Mai vẻ mặt bình thản nằm trên
giường bệnh truyền nước, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước. Khang Kiếm
và viện trưởng từ phòng xét nghiệm đi ra, vẻ mặt nghiêm trọng.