HOA HỒNG GIẤY - Trang 1105

anh chàng kia của con rất được, muốn túm chặt lấy cậu ta thì con phải làm
cho mình nổi bật hơn mọi người.

- Con không mất tự tin đến mức chỉ có thể dựa vào nhan sắc để thu hút

người khác như mẹ đâu, tình cảm của bọn con là tình yêu, tình yêu đấy, mẹ
có không?

Hai vai bà Bạch Mộ Mai bỗng rũ xuống, bĩu môi trào phúng:

- Mẹ còn chưa gặp được người đàn ông nào như thế.

Lòng Bạch Nhạn rối bời như trăm mối tơ vò. Từ nhỏ cô đã không thân

thiết với bà Bạch Mộ Mai, thậm chí còn ghét và tránh xa bà như dịch bệnh.
Sau khi đi làm, nếu tránh được mặt thì cố tránh. Nhưng giờ nhìn thấy bà
như vậy, tim cô như bị dao cứa, cô muốn hét lên nhưng cổ họng lại khản
đặc, chỉ có miệng là mở ra.

- Từ trước tới giờ trong mắt mẹ chỉ có đàn ông, không hề có đứa con gái

này. – Cô đau khổ ngồi phịch xuống ghế - Mẹ không nhìn ra điểm tốt của
con. Con vừa mới được hạnh phúc thì mẹ lại…

Cô nghẹn ngào không nói nên lời.

- Mẹ đã hỏi bác sĩ rồi, nếu làm phẫu thuật cũng chỉ có thể sống thêm

được hai ba năm nữa, nhưng mẹ sẽ phải biến thành một người đàn bà xấu
xí không ngực không tóc. Nếu vậy mẹ thà chết còn hơn. Cả đời này mẹ
được đàn ông nâng niu trong lòng bàn tay, chỗ nào đẹp cũng đã đi, quần áo
hàng hiệu gì cũng đã mặc, thứ gì ngon cũng đã đều ăn hết rồi, không còn gì
nuối tiếc nữa. Mẹ không mong ước gì cao xa, chỉ mong sống xinh đẹp, chết
đi rồi cũng vẫn xinh đẹp.

- Máu trong người mẹ nhất định là máu lạnh. – Bàn tay đặt trên đầu gối

của Bạch Nhạn trắng nhợt không còn một chút máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.