HOA HỒNG GIẤY - Trang 1104

Khang Kiếm kéo Bạch Nhạn sang một bên:

- Hồi đầu năm chúng tôi phát hiện bà ấy có khối u ác tính, chúng tôi đề

nghị bà ấy nhập viện làm hóa trị nhưng bà ấy từ chối. Bây giờ khối u đã di
căn ra khắp cơ thể, ngay cả trong xương cũng có tế bào ung thư. – Viện
trưởng nói.

Mắt Bạch Nhạn tối sầm lại:

- Vậy… còn có cách nào không?

Viện trưởng nở nụ cười méo xệch:

- Chỉ có thể cố gắng để bà ấy không phải chịu đau đớn như vậy thôi!

Bạch Nhạn đột nhiên gỡ tay Khang Kiếm ra chạy thẳng vào phòng

bệnh.

Căn phòng im lặng như tờ, chỉ có những tiếng u u không biết vọng ra từ

đâu. Bạch Nhạn cảm thấy cổ mình lạnh buốt.

Bà Bạch Mộ Mai ngước đôi mắt đẹp đã mất đi ánh lấp lánh nhìn cô với

vẻ thản nhiên:

- Con đến rồi à!

- Tại sao mẹ không chịu điều trị? Sắc đẹp quan trọng đến thế sao? –

Bạch Nhạn rất muốn hỏi một cách thật đanh thép, nhưng vừa lên tiếng cô
đã thấy nghẹn ngào.

- Với một người đẹp như mẹ, duy trì vẻ đẹp đúng là một chuyện hết sức

to tát. – Bà Bạch Mộ Mai chau mày vẻ trách móc – Con cũng phải học theo
mẹ một chút, đừng tưởng còn trẻ thì muốn ăn mặc tùy tiện thế nào cũng
được. Phụ nữ từ hai mươi lăm tuổi trở đi là phải bắt đầu chăm sóc nhan sắc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.