HOA HỒNG GIẤY - Trang 1106

- Mẹ không cần nhiệt huyết. – Cảm nhận được sự đau khổ trong giọng

nói của cô, bà Bạch Mộ Mai mỉm cười yêu kiều – Mắt con tốt nên chọn cho
mình được một người đàn ông tốt, cớ gì mẹ phải tham dự vào? Thôi thôi,
đừng nói những lời mẹ không thích, mẹ cũng chẳng còn được mấy ngày,
con phải ở đây với mẹ đấy!

- Sao không đi tìm mấy người đàn ông cưng chiều mẹ mà bảo họ ở với

mẹ ấy? – Bạch Nhạn lườm bà không chút thiện cảm.

- Bạch Nhạn, con đúng là hòn đá cứng đầu ủ mãi không ấm được! – Bà

Bạch Mộ Mai thở dài.

Ôm một bụng tức ra khỏi phòng bệnh, Bạch Nhạn đứng trong ánh nắng

thở dốc từng hồi, vai bỗng bị đập khẽ một cái, cô quay lại. Là Khang Kiếm.

Nước mắt bỗng lã chã rơi.

- Bà ấy chỉ còn sống được nhiều nhất là hai tháng nữa thôi. – Lông mày

Khang Kiếm nhíu lại – Anh vốn định nhờ các bác anh liên hệ với mấy bác
sĩ ở Bắc Kinh để chữa trị cho bà, nhưng xem ra không cần thiết nữa. Sau
này có thể bà ấy phải dựa vào thuốc mới chống chọi được.

- Đó là bà ấy tự rước lấy, bà ấy thích xinh đẹp chứ không cần mạng

sống. – Bạch Nhạn nức nở gào lên rồi cố gắng kìm chế không khóc nữa,
trong lòng ngập tràn nỗi bất lực.

- Cũng giống như em nói về Lâm Phong, đây cũng là cuộc đời mẹ em

đã chọn, chúng ta chỉ có thể tôn trọng.

- Nhưng anh không cảm thấy bà ấy quá ích kỷ sao, ngay cả lúc chết bà

ấy cũng chỉ nghĩ tới bản thân mình, bà ấy chẳng thèm nghĩ xem em có đau
lòng không.

- Tiểu Nhạn, cha mẹ không thể lựa chọn được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.