HOA HỒNG GIẤY - Trang 1116

Minh Thiên, sau thì có cậu, nó còn hạnh phúc hơn cả tôi.

- Cảm ơn bà! – Khang Kiếm đứng dậy, cúi người một cách chân thành

trước mặt bà.

Bà Bạch Mộ Mai xua tay rồi nâng ly rượu lên uống cạn một hơi.

Mua dưa hấu về, Bạch Nhạn bổ ra làm đôi rồi cùng Khang Kiếm ngồi

ăn trong phòng khách. Bà Bạch Mộ Mai vẫn cầm ly rượu trong tay, không
lại gần.

Lúc lắc mái tóc ngắn với vẻ hờ hững, bà khẽ nhấp một ngụm rượu vang

chan chát. Không biết bị bệnh đến cuối cùng có mất đi khẩu vị hay không.
Nếu không thưởng thức được hương thơm của rượu ngon thì thật là một
điều vô cùng đáng tiếc.

Ăn dưa xong, Bạch Nhạn và Khang Kiếm cùng đứng dậy cáo từ.

- Mẹ, sáng mai con tới thăm mẹ. – Bạch Nhạn vừa khoác tay Khang

Kiếm vừa nói.

Bà Bạch Mộ Mai khép mắt lại một cách uể oải:

- Nếu bận thì không cần phải tới, ngày mai mẹ muốn ra ngoại thành

xem người ta hái đào, tiện thể chụp mấy kiểu ảnh.

Bà Bạch Mộ Mai từng đóng một bộ phim hí kịch, trong đó có một đoạn

ngoại cảnh quay ở vườn trái cây. Nông dân ở đó coi bà như người đại diện
cho họ, mỗi khi cây cối ra hoa kết trái họ đều mời bà tới. Nơi duy nhất bà
nỡ để cho làn da ngọc ngà của mình phơi dưới nắng mặt trời cũng là vườn
trái cây.

Bạch Nhạn không thèm đếm xỉa tới sự khách khí tỏ vẻ của bà. Nhìn bà

lặng lẽ ngồi bên quầy bar, ánh đèn nhạt nhòa phủ xuống hai vai, khuôn mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.