HOA HỒNG GIẤY - Trang 1114

này thì con sẽ không chỉ nhớ tới những điểm xấu của mẹ, thỉnh thoảng
cũng sẽ nhớ tới mặt tốt của mẹ nhé.

- Mẹ… - Bạch Nhạn nghẹn ngào, hai mắt đỏ hoe.

- Lúc con kết hôn mẹ không cho con cái gì, khi đó mẹ đã đoán được

cuộc hôn nhân của bọn con không được lâu dài, chỉ không ngờ hai đứa lại
vượt qua được, con trai của Khang Vân Lâm đúng là khiến mẹ phải thay
đổi cách nhìn. Nhưng Nhạn Nhạn ạ, đàn ông tốt đến mấy thì phụ nữ cũng
cần phải độc lập. Phụ nữ độc lập mới có quyền lên tiếng, mẹ không cho con
được cái gì khác, nhưng những thứ này đều có thể bảo đảm sau này dù con
gặp bất kỳ điều gì, ít nhất cũng không phải suy nghĩ về phương diện vật
chất.

Bạch Nhạn ngỡ ngàng.

Bà Bạch Mộ Mai quay đầu sang chỗ khác, không cho Bạch Nhạn nhìn

thấy nét mặt bà.

- Lúc đầu khi mới mang thai con, trong lòng mẹ rất mâu thuẫn, cũng rất

chán ghét, trong lúc do dự thì đã để lỡ mất thời gian bỏ thai, không còn
cách nào khác đành cắn răng sinh con ra. Bây giờ thì mẹ biết, không phải
khi đó mẹ không còn cách nào khác, mà mẹ tình nguyện sinh con ra đời.

- Mẹ, con hơi hoang mang vì tự nhiên được yêu thương quá mức… -

Nước mắt Bạch Nhạn muốn trào ra, cô cố nặn ra một nụ cười, đang định
nói tiếp thì điện thoại reo.

- Chắc là Khang Kiếm đến rồi, để con ra mở cửa. – Cô vội vã lau nước

mắt rồi chạy ra ngoài.

Vai bà Bạch Mộ Mai run lên từng chập, chiếc khăn tắm trong tay đưa

lên che mắt, nước mắt, lã chã như mưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.