HOA HỒNG GIẤY - Trang 1120

người như bồng bềnh trên mây, chỉ nhớ được giọng nói của chủ tịch Khang
rất dễ nghe, bàn tay rất ấm áp.

Bà Bạch Mộ Mai khẽ đổi tư thế, thở một hơi dài xa xăm.

Bà và ông Khang Vân Lâm quấn quýt nhau cũng là từ buổi tối hôm đó.

Đó là lần đầu bà biết yêu, rất khờ dại và ngây thơ.

Chỉ cần có bà biểu diễn thì ông Khang Vân Lâm không bỏ buổi nào, sau

đó là mời ăn cơm, tặng hoa, tiếp đó là tặng đồ trang sức, quần áo. Mới đầu
là một đám người, sau đó chỉ còn lại hai người bọn họ.

Khi trao tấm thân trinh trắng cho ông Khang Vân Lâm, bà không hề hối

hận. Nhưng sau đó, khi ông nói ông đã kết hôn và có một đứa con trai,
nước mắt bà đã rơi.

Ông ôm bà vào lòng, nói ông yêu bà sâu nặng, sâu tới mức không thể

nào chịu nổi nỗi đau khổ khi mất bà, ông nhất định sẽ tìm cách quay về tỉnh
ly hôn với người vợ kia, sau đó kết hôn với bà.

Có câu nói này của ông, bà không còn cảm thấy đau buồn nữa, bà cam

tâm tình nguyện lén lút qua lại với ông. Có những lúc nghĩ tới tương lai
tươi sáng, gương mặt bà rạng rỡ suốt cả ngày.

Mùa thu khi họ yêu nhau, bà đi diễn ở huyện bên cạnh. Ngày thứ ba khi

vừa về tới nhà khách, ông Khang Vân Lâm bỗng từ cầu thang ra ôm chặt
lấy bà, hai người hôn nhau thắm thiết, đẩy cửa ngã xuống giường.

Ông Khang Vân Lâm nói ông không thể chịu nổi nỗi nhớ nhung giày

vò, không gặp được bà ông như phát điên, không thể chịu đựng nổi nên
chạy tới đây.

Bà mừng rỡ phát điên, lòng vừa thấy hư vinh vừa cảm động, bèn hết sức

dịu dàng cùng ông triền miên ân ái suốt đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.