HOA HỒNG GIẤY - Trang 1121

Ba giờ sáng, bà khẽ khàng mở cửa. Mọi người trong đoàn kịch đều đang

say ngủ, bà tiễn ông Khang Vân Lâm xuống lầu trở về huyện Vân, thư ký
sợ bị người khác nhìn thấy nên đỗ xe ở phố đối diện.

Lưu luyến chia tay ông xong, bà quay về phòng. Ông Thương – người

phụ trách đạo cụ và chụp ảnh trong đoàn – đang ngồi trên giường bà nở
một nụ cười xảo quyệt.

Bà Bạch Mộ Mai là diễn viên chủ chốt trong đoàn, tất cả mọi người đều

nâng niu bà như công chúa. Người làm việc lặt vặt như ông Thương, bình
thường bà chẳng thèm để mắt tới.

- Ông làm gì thế? – Bà sa sầm mặt, trừng mắt nhìn ông.

Ông Thương vỗ vỗ xuống giường:

- Qua đây với anh.

- Ông bị thần kinh à, cút mau không tôi kêu lên bây giờ.

- Kêu đi! – Ông Thương thong thả đung đưa hai chân, lấy từ phía sau ra

một cái máy ảnh hất hàm với bà – Gọi mọi người đến đây, chúng ta cùng
tới hiệu ảnh xem vừa rồi có ai vừa đi từ cửa phòng em ra.

Mặt bà thoắt trắng bệch, hoảng loạn nhìn ông ta:

- Ông… rốt cuộc ông muốn gì?

- Em nói xem? – Ông Thương đứng dậy đi tới trước mặt bà, véo má bà

một cái – Em với hắn thế nào thì đối với anh như thế. Nếu không, anh sẽ
tung cuộn phim này ra, xem chủ tịch Khang của em còn ra vẻ đạo mạo
được nữa không. Nói cho em biết, anh đã để ý bọn em rất lâu rồi, có điều
hôm nay mới chụp được cái mặt đạo mạo của hắn mà thôi. Bạch Mộ Mai,
hắn có vợ con rồi, em ở bên hắn như thế là gian dâm đấy, chuyện mà lộ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.